sì tǒng
sì zǐ
sì chǎn
sì měi
sì shǒu
sì chéng
sì fù
sì yīng
sì xù
sì xiǎng
sì jūn
sì nán
sì huáng
sì hàn
sì xī
sì huī
sì lín
sì fāng
sì hòu
sì nüè
sì fèng
sì yè
sì sūn
sì wèi
sì lì
sì mǔ
sì wǔ
sì shì
sì chǎn
sì gōng
sì jì
sì fǎ
yuán jūn
lì jūn
xiǎo jūn
pìn jūn
gù jūn
fù jūn
guó jūn
qīng jūn
dào jūn
shèng jūn
rì jūn
jiā jūn
qí jūn
líng jūn
chǔ jūn
tiě jūn
yōng jūn
féng jūn
qián jūn
cháng jūn
fù jūn
zào jūn
tiān jūn
mǎo jūn
zào jūn
tán jūn
shuǐ jūn
kuāng jūn
chǐ jūn
shān jūn
tài jūn
qī jūn
fàn jūn
dà jūn
xián jūn
rén jūn
xiāng jūn
zhēng jūn
lóng jūn
dōng jūn
xìn jūn
chù jūn
jiǎ jūn
shǎo jūn
yuàn jūn
fū jūn
zhǎng jūn
àn jūn
xiān jūn
jù jūn
chǔ jūn
guǎ jūn
bù jūn
yīn jūn
shǐ jūn
shòu jūn
mó jūn
wēn jūn
dǎo jūn
xì jūn
zhǔ jūn
rén jūn
wén jūn
zào jūn
wáng jūn
xiàng jūn
míng jūn
zèng jūn
guó jūn
chéng jūn
mán jūn
zhuān jūn
luàn jūn
zhuān jūn
yán jūn
shén jūn
chū jūn
qū jūn
dòu jūn
shǐ jūn
lìng jūn
yōng jūn
běi jūn
huì jūn
jiāng jūn
fāng jūn
láng jūn
ān jūn
zhēn jūn
zhōng jūn
fēng jūn
máo jūn
shī jūn
qióng jūn
bǎi jūn
bái jūn
cǐ jūn
mí jūn
sān jūn
mò jūn
wǔ jūn
qǔ jūn
yāo jūn
sǐ jūn
rú jūn
bāng jūn
jìng jūn
wò jūn
chéng jūn
zhǒng jūn
è jūn
zhāo jūn
bào jūn
zhū jūn
shì jūn
lǐ jūn
sòng jūn
xiāng jūn
duò jūn
jiāo jūn
huān jūn
lú jūn
hūn jūn
nǚ jūn
suì jūn
zūn jūn
lǎo jūn
dōu jūn
jìng jūn
de jūn
lǐn jūn
zǎi jūn
dì jūn
shèng jūn
yì jūn
wū jūn
èr jūn
fǔ jūn
jiàn jūn
guò jūn
xīn jūn
xié jūn
shù jūn
jùn jūn
yǔ jūn
mǔ jūn
què jūn
wū jūn
sì jūn
kè jūn
⒈ 继位的国君。
引《左传·昭公十二年》:“夏, 宋华定来聘,通嗣君也。”
杜预注:“宋元公新即位。”
《宋书·范泰传》:“及庐陵王义真、少帝见害, 泰谓所亲曰:‘吾观古今多矣,未有受遗顾託,而嗣君见杀,贤王婴戮者也。’”
清恽敬《顾命辨上》:“既殯,柩前立嗣君,所以传其统。”
⒉ 称皇太子为嗣君。
引宋苏辙《龙川别志》卷下:“仁宗在位岁久,德泽在人,人所信服,故一日晏驾,天下禀承遗令,奉戴嗣君,无一人敢异同者。”
清孔尚任《桃花扇·草檄》:“朝廷上,用逆臣,公然弃妃囚嗣君。”
⒊ 称别人的儿子。
引清袁枚《随园诗话》卷十六:“雪芹者, 曹楝亭织造之嗣君也。”
况周颐《蕙风词话》卷五:“纳兰成德侍中与顾梁汾交最密……一夕,﹝梁汾﹞梦侍中至,曰:‘文章知己,念不去怀;泡影石光,愿寻息壤。’是夜,其嗣君举一子。 梁汾就视之,面目一如侍中。”
继位的国君。
嗣sì(1)本义:诸候传位给嫡长子。(2)(动)接续;继承。(3)(名)子孙。
君读音:jūn君jūn(1)(名)君主:国~。(2)(名)〈书〉对人的尊称:张~|诸~。