dī chǒu
zhē chǒu
áo chǒu
lèi chǒu
sī chǒu
xié chǒu
xiū chǒu
qún chǒu
měi chǒu
qún chǒu
wú chǒu
dīng chǒu
suī chǒu
guǐ chǒu
xiǎo chǒu
bái chǒu
yì chǒu
jiù chǒu
yuán chǒu
nǚ chǒu
xiàn chǒu
cán chǒu
gòu chǒu
jiàn chǒu
cū chǒu
níng chǒu
jiǔ chǒu
jiā chǒu
jí chǒu
guǐ chǒu
hǎo chǒu
zhā chǒu
qián chǒu
liáo chǒu
chū chǒu
zēng chǒu
dà chǒu
huǐ chǒu
xiàn chǒu
chū chǒu
huò chǒu
wǔ chǒu
huā chǒu
liàng chǒu
qī chǒu
èr chǒu
lòu chǒu
bū chǒu
diū chǒu
yà chǒu
jǐ chǒu
xiōng chǒu
miù chǒu
nòng chǒu
fú chǒu
lèi chǒu
hēi chǒu
guǐ chǒu
xuě chǒu
yí chǒu
cū chǒu
xiǎn chǒu
qí chǒu
yán chǒu
róng chǒu
duǎn chǒu
qī chǒu
wén chǒu
lián chǒu
zhā chǒu
lòu chǒu
⒈ 旧时“五”的隐语。“丑”字亏缺右边的上半边为“五”。
引清褚人穫《坚瓠九集·市语》:“不若吾乡市语有文理也。一为旦底,二为断工,三为横川,四为侧目,五为齾丑。”
1.缺齿。
2.(器物)缺损:“每行凡七十九字,其下多断~不存。”
丑读音:chǒu[ chǒu ]
1.地支的第二位,属牛。
2.用于计时:丑时(凌晨一点至三点)。
3.传统戏剧角色名:丑角。丑旦。
4.相貌难看:丑陋。
5.可厌恶的,可耻的,不光荣的:丑化。丑恶。丑闻。丑态百出。跳梁小丑。