diū diào
diū qì
diū fān
diū dīng
diū guà
diū piě
diū rén
diū líng
diū men
diū què
diū shǒu
diū diào
diū yǎn
diū zhì
diū huāng
diū chǒu
diū kāi
diū xīn
diū fān
diū kōng
diū liū
diū shī
diū dǔn
diū bāo
diū dā
diū mǒ
diū shēng
diū dá
diū dā
diū luò
diū fèn
diū qì
diū tuō
diū liǎn
lèi chǒu
cū chǒu
jí chǒu
huǐ chǒu
dīng chǒu
xuě chǒu
zhā chǒu
zhā chǒu
bái chǒu
wén chǒu
diū chǒu
miù chǒu
nòng chǒu
zhē chǒu
nǚ chǒu
bū chǒu
sī chǒu
hǎo chǒu
qí chǒu
wú chǒu
xié chǒu
qī chǒu
dī chǒu
duǎn chǒu
wǔ chǒu
cán chǒu
guǐ chǒu
èr chǒu
huā chǒu
qián chǒu
zēng chǒu
lèi chǒu
níng chǒu
liáo chǒu
chū chǒu
gòu chǒu
xiàn chǒu
yán chǒu
liàng chǒu
yuán chǒu
xiōng chǒu
xiǎo chǒu
hēi chǒu
qún chǒu
huò chǒu
xiū chǒu
xiàn chǒu
jǐ chǒu
jiù chǒu
lòu chǒu
qún chǒu
jiā chǒu
lián chǒu
yà chǒu
yí chǒu
chū chǒu
áo chǒu
guǐ chǒu
guǐ chǒu
suī chǒu
yì chǒu
měi chǒu
qī chǒu
lòu chǒu
cū chǒu
jiǔ chǒu
fú chǒu
xiǎn chǒu
jiàn chǒu
dà chǒu
róng chǒu
丢丑diūchǒu
(1) 丢hAo86.面子;丢脸,出丑
英lose face;be disgraced;with egg on one's face⒈ 丢脸。
引《金瓶梅词话》第四二回:“好个丢丑儿的孩儿。”
郁达夫《金缕曲·寄北京丁巽甫杨金甫》词:“往日牢骚今懒发,发了还愁丢丑。”
老舍《四世同堂》三:“他不希望自己真能作诗或作画,而只求知道一点术语和诗人画家的姓名,与派别,好不至于在名人们面前丢丑。”
丢脸、出丑。
如:「当众丢丑」。
丢diū(1)(动)遗失:~了一本书。(2)(动)丢弃;扔:随地~果皮。(3)(动)搁置;放下:~不开这件事。
丑读音:chǒu[ chǒu ]
1.地支的第二位,属牛。
2.用于计时:丑时(凌晨一点至三点)。
3.传统戏剧角色名:丑角。丑旦。
4.相貌难看:丑陋。
5.可厌恶的,可耻的,不光荣的:丑化。丑恶。丑闻。丑态百出。跳梁小丑。