jǐ chǒu
duǎn chǒu
lèi chǒu
zēng chǒu
qún chǒu
dīng chǒu
lián chǒu
dī chǒu
yì chǒu
xiōng chǒu
lòu chǒu
jiǔ chǒu
hǎo chǒu
yuán chǒu
xiàn chǒu
jí chǒu
guǐ chǒu
wú chǒu
xiǎn chǒu
guǐ chǒu
liáo chǒu
wén chǒu
wǔ chǒu
níng chǒu
yán chǒu
gòu chǒu
xiū chǒu
qī chǒu
cū chǒu
xié chǒu
yà chǒu
yí chǒu
cán chǒu
fú chǒu
hēi chǒu
nòng chǒu
miù chǒu
jiā chǒu
huā chǒu
bái chǒu
qún chǒu
huǐ chǒu
chū chǒu
qián chǒu
bū chǒu
xiǎo chǒu
guǐ chǒu
chū chǒu
diū chǒu
liàng chǒu
měi chǒu
xiàn chǒu
cū chǒu
suī chǒu
xuě chǒu
zhā chǒu
sī chǒu
qī chǒu
lèi chǒu
zhā chǒu
jiù chǒu
jiàn chǒu
dà chǒu
lòu chǒu
huò chǒu
nǚ chǒu
qí chǒu
áo chǒu
róng chǒu
èr chǒu
zhē chǒu
⒈ 古代祈雨时用的土偶。按清王念孙《读书杂志·淮南内篇七》引作“倛魄”。参见“欺魄”。
引《文选·应璩<与广川长岑文瑜书>》“泥人鹤立於闕里” 李善注:“《淮南子》曰:‘ 西施毛嬙,犹倛丑也。’ 高诱曰:‘倛丑,请雨土人也。’”
求雨用的土偶人。
1.古代术士驱鬼时所戴的形状可怕的面具,亦称“倛头”。“仲尼之状,面如蒙~。”
2.古同“欺”,欺诈。
丑读音:chǒu[ chǒu ]
1.地支的第二位,属牛。
2.用于计时:丑时(凌晨一点至三点)。
3.传统戏剧角色名:丑角。丑旦。
4.相貌难看:丑陋。
5.可厌恶的,可耻的,不光荣的:丑化。丑恶。丑闻。丑态百出。跳梁小丑。