cū háo
cū lì
cū kuáng
cū hū
cū yì
cū shuài
cū huà
cū zhì
cū cū
cū lú
cū shǐ
cū měng
cū huì
cū lǔ
cū bǐ
cū lüè
cū jì
cū kāng
cū bèn
cū bù
cū bào
cū cái
cū liè
cū lì
cū zhì
cū hāng
cū xì
cū yǔ
cū zēng
cū cí
cū gōng
cū jǔ
cū dàn
cū zhuàng
cū zhì
cū xiǎn
cū sú
cū huó
cū kě
cū mǎng
cū zhòng
cū qiáng
cū zòng
cū ān
cū shū
cū fàn
cū táng
cū máo
cū màn
cū dàn
cū dìng
cū miù
cū wán
cū chǒu
cū guǎng
cū kuī
cū la
cū fàng
cū shi
cū gàng
cū yě
cū ní
cū lǔ
cū sòng
cū zhuō
cū sè
cū è
cū shí
cū rén
cū lùn
cū lì
cū jǐn
cū tuǐ
cū zhuó
cū ēn
cū kuàng
cū xīn
cū shā
cū tōng
cū shā
cū lòu
cū guān
cū chá
cū wǎn
cū shí
cū lǔ
cū lì
cū luò
cū hàn
cū xì
cū lǚ
cū jiǔ
cū shū
cū cāo
cū zá
cū dà
cū yào
cū liáng
cū fǎng
cū hàn
cū qiǎn
cū shí
suī chǒu
lèi chǒu
wén chǒu
diū chǒu
guǐ chǒu
wú chǒu
xuě chǒu
xiōng chǒu
bū chǒu
dī chǒu
bái chǒu
zhā chǒu
yí chǒu
liàng chǒu
lèi chǒu
lòu chǒu
měi chǒu
dà chǒu
jiā chǒu
guǐ chǒu
xiàn chǒu
yì chǒu
guǐ chǒu
zhā chǒu
qián chǒu
qún chǒu
liáo chǒu
hǎo chǒu
zhē chǒu
hēi chǒu
qī chǒu
xiū chǒu
jiù chǒu
huǐ chǒu
miù chǒu
cū chǒu
níng chǒu
sī chǒu
chū chǒu
xiǎn chǒu
qí chǒu
cū chǒu
xié chǒu
nǚ chǒu
xiàn chǒu
wǔ chǒu
dīng chǒu
huā chǒu
jí chǒu
fú chǒu
jǐ chǒu
qún chǒu
duǎn chǒu
qī chǒu
xiǎo chǒu
jiàn chǒu
yà chǒu
yuán chǒu
yán chǒu
cán chǒu
chū chǒu
róng chǒu
gòu chǒu
áo chǒu
lòu chǒu
lián chǒu
jiǔ chǒu
nòng chǒu
èr chǒu
zēng chǒu
huò chǒu
⒈ 粗糙丑陋。
引《三国志·魏志·管辂传》:“容貌粗丑,无威仪,而嗜酒饮食,言戏不择非类。”
唐杜甫《负薪行》:“若道巫山女粗丑,何得北有昭君村。”
李大钊《上海的童工问题》:“他们(童工)的小手,须和沸水相接,以致手受痛伤,显出粗丑的样子。”
粗cū(1)(形)粗大:这棵树很~。(2)(形)不精细、毛糙:~心。(3)(形)鲁莽:~暴。(4)(形)略微:~具规模。(5)(形)颗粒大:~沙。(6)(形)声音大而低:~门大噪。
丑读音:chǒu[ chǒu ]
1.地支的第二位,属牛。
2.用于计时:丑时(凌晨一点至三点)。
3.传统戏剧角色名:丑角。丑旦。
4.相貌难看:丑陋。
5.可厌恶的,可耻的,不光荣的:丑化。丑恶。丑闻。丑态百出。跳梁小丑。