wàng tán
wàng tú
wàng jiàn
wàng zuò
wàng dòng
wàng tīng
wàng kǒu
wàng duàn
wàng sǐ
wàng qí
wàng xīn
wàng jìn
wàng zhí
wàng qì
wàng yì
wàng yāo
wàng dàn
wàng jìng
wàng shuō
wàng zhū
wàng wéi
wàng yì
wàng qiú
wàng xíng
wàng yán
wàng niàn
wàng xiǎng
wàng shā
huāng dàn
míng dàn
huá dàn
jiǎo dàn
miù dàn
guǐ dàn
qìng dàn
cū dàn
kuáng dàn
rèn dàn
màn dàn
fù dàn
chǒu dàn
guì dàn
kuā dàn
guǐ dàn
xié dàn
jiǎn dàn
kuò dàn
hóng dàn
qí dàn
háo dàn
yū dàn
jīn dàn
shēng dàn
fú dàn
jié dàn
màn dàn
páng dàn
jià dàn
hūn dàn
shòu dàn
yāo dàn
jiàng dàn
huàn dàn
táo dàn
yàn dàn
jiāo dàn
shén dàn
yú dàn
kuáng dàn
ào dàn
xū dàn
guāi dàn
kuàng dàn
shū dàn
zhà dàn
guài dàn
zòng dàn
fàng dàn
huī dàn
jiàn dàn
kōng dàn
xiǎn dàn
bèi dàn
ào dàn
hàn dàn
fāng dàn
wàng dàn
pī dàn
jué dàn
xìn dàn
hóng dàn
lìng dàn
qī dàn
cū dàn
kuān dàn
màn dàn
bǐ dàn
shèng dàn
xiān dàn
wū dàn
⒈ 虚妄不实。
引《汉书·朱买臣传》:“守邸怪之,前引其綬,视其印, 会稽太守章也。守邸惊,出语上计掾吏。皆醉,大呼曰:‘妄诞耳!’”
《朱子语类》卷二七:“圣人虽有心,也自是不欺誑,不妄诞。”
⒉ 荒诞不经。
引宋陈鹄《耆旧续闻》卷二:“本事词载榴花事极鄙俚,诚为妄诞。”
《西湖佳话·雷峰怪迹》:“尝思圣人之不语怪,以怪之行事近乎妄诞而不足为训。”
太平天囯洪仁玕等《戒浮文巧言谕》:“至祝寿浮词,如‘鹤算’、‘龟年’、‘岳降’、‘嵩生’及‘三生有幸’字样,尤属不伦,且涉妄诞。”
⒊ 狂妄,放肆。
引明朱鼎《玉镜台记·王敦反》:“书生不自量,对吾主恁妄诞猖狂。”
虚妄、不真实。
妄wàng(1)(形)本义:乱。(2)(形)虚妄;不合实际的:狂~|愚~。(3)(形)非分的;出了常规的;胡乱:~求|~作主张。
诞读音:dàn诞dàn(1)(动)出生:~生。(2)(形)荒唐、不合情理:怪~。