màn xiě
màn sù
màn lè
màn kǒu
màn hàn
màn lù
màn gǎng
màn shā
màn yán
màn méi
màn huàn
màn zī
màn guàn
màn ér
màn mǎng
màn cì
màn shēng
màn luàn
màn mà
màn huà
màn sàn
màn shān
màn màn
màn miàn
màn yān
màn làn
màn yuǎn
màn yì
màn mí
màn zhǐ
màn yǎn
màn tán
màn yǎn
màn xì
màn jìn
màn qiáng
màn bāo
màn dàn
màn tí
màn pǐn
màn gē
màn kuì
màn yóu
màn dú
màn sǒu
màn yín
màn àn
màn wén
màn yún
màn bù
màn yǔ
màn hú
màn kè
màn xìng
màn jiā
màn zhì
màn juǎn
màn bō
màn yí
màn hú
màn yě
màn cháng
màn tóu
màn lán
màn xiè
màn xián
màn chāo
màn làng
màn láng
màn mǒ
màn pō
màn wèi
màn jué
màn jiāng
màn yīng
màn zhe
màn huà
màn lüè
màn lù
màn miè
màn bǐ
màn hè
màn rán
màn yuán
màn liú
màn shuō
màn shī
màn tiān
màn shì
màn dào
màn lǐ
màn shī
màn ěr
màn kòu
màn yǔ
màn lì
màn qiǎn
màn kuáng
màn chéng
màn chán
màn xiàn
màn yán
màn mí
màn shí
màn huàn
màn kōng
màn wū
màn shū
màn zhǒng
shòu dàn
shū dàn
chǒu dàn
màn dàn
pī dàn
jiàng dàn
lìng dàn
ào dàn
huāng dàn
háo dàn
jié dàn
jué dàn
fú dàn
yàn dàn
fù dàn
shèng dàn
miù dàn
xìn dàn
wū dàn
guì dàn
yú dàn
xiǎn dàn
qí dàn
jià dàn
kuò dàn
fàng dàn
huī dàn
hūn dàn
màn dàn
hóng dàn
míng dàn
guài dàn
huàn dàn
guǐ dàn
cū dàn
kōng dàn
kuàng dàn
guāi dàn
táo dàn
hàn dàn
cū dàn
qī dàn
kuā dàn
shén dàn
zòng dàn
rèn dàn
páng dàn
shēng dàn
màn dàn
jīn dàn
kuáng dàn
jiǎn dàn
xié dàn
jiàn dàn
bèi dàn
guǐ dàn
wàng dàn
hóng dàn
huá dàn
jiāo dàn
xū dàn
yāo dàn
kuáng dàn
qìng dàn
ào dàn
kuān dàn
zhà dàn
xiān dàn
fāng dàn
yū dàn
bǐ dàn
jiǎo dàn
散漫。
空泛虚妄。
⒈ 散漫。
引唐韩愈《感春》诗之二:“皇天平分成四时,春气漫诞最可悲。”
⒉ 空泛虚妄。
引宋宋祁《宋景文公笔记·考古》:“余谓佛,西方之达人也。其言汪茫漫诞,贯生死鬼神无有滨涯,合万物之妄以为一真。”
宋苏舜钦《投匦疏》:“今限字二百,束之对偶,则皆漫诞而无功,緐博而寡要,不可施用,是为空言。”
漫màn(1)(动)水过满;向外流:水~出来了。(2)(形)到处都是;遍:~山遍野|黄沙~天|~天大雾。(3)(动)不受约束;随便:散~|~谈|~无目的。
诞读音:dàn诞dàn(1)(动)出生:~生。(2)(形)荒唐、不合情理:怪~。