kuáng jià
kuáng yào
kuáng xuàn
kuáng gào
kuáng piàn
kuáng chēng
kuáng shì
kuáng cí
kuáng zhuàn
kuáng wǎng
kuáng xié
kuáng bào
kuáng hài
kuáng gài
kuáng zhà
kuáng shì
kuáng qǔ
kuáng wū
kuáng tiān
kuáng huàn
kuáng zǐ
kuáng háo
kuáng dài
kuáng shàng
kuáng hū
kuáng zuǐ
kuáng màn
kuáng yòu
kuáng yào
kuáng huà
kuáng hū
kuáng luàn
kuáng qī
kuáng jù
kuáng mán
kuáng wù
kuáng wǔ
kuáng yù
kuáng dòng
kuáng piǎn
kuáng dàn
kuáng huò
kuáng hè
kuáng wàng
kuáng yán
kuáng xià
kuáng shǎng
kuáng yǔ
xū dàn
ào dàn
guǐ dàn
huàn dàn
hūn dàn
táo dàn
shū dàn
páng dàn
háo dàn
hóng dàn
yú dàn
guì dàn
kuáng dàn
míng dàn
kuàng dàn
bèi dàn
guǐ dàn
shén dàn
màn dàn
qìng dàn
fàng dàn
wàng dàn
jiǎn dàn
shèng dàn
miù dàn
shòu dàn
jiǎo dàn
yàn dàn
huāng dàn
guāi dàn
jiàng dàn
jiāo dàn
guài dàn
kōng dàn
màn dàn
fú dàn
shēng dàn
jīn dàn
xiǎn dàn
yū dàn
jiàn dàn
fù dàn
xié dàn
zhà dàn
pī dàn
cū dàn
kuáng dàn
kuān dàn
xiān dàn
hàn dàn
hóng dàn
fāng dàn
wū dàn
cū dàn
ào dàn
jié dàn
kuā dàn
kuò dàn
jué dàn
rèn dàn
qí dàn
huī dàn
huá dàn
jià dàn
yāo dàn
màn dàn
bǐ dàn
qī dàn
zòng dàn
chǒu dàn
xìn dàn
lìng dàn
诳诞kuángdàn
(1) 欺诳荒诞
(好工具.)英deceive;delude⒈ 犹荒诞。
引唐白居易《海漫漫》诗:“徐福文成多誑诞,上元太一虚祈祷。”
宋孔平仲《续世说》卷十一:“贄约憬同论裴延龄之姦,既至上前, 贄极言延龄誑诞之状,不可任用, 德宗不悦。”
清独逸窝退士《笑笑录·减年恩例》:“盖道士多誑诞,动輒称数百岁也。”
荒诞不实。