shàng fú
shàng yǐ
shàng kǒu
shàng fāng
shàng zì
shang xu
shàng yáng
shàng yǒu
shàng gǔ
shàng bái
shàng yòu
shàng fǔ
shàng qiě
shàng fǔ
shàng shū
shàng jiā
shàng cún
shàng wén
shàng wéi
shàng wù
shàng tóng
shàng xuán
shàng shí
shàng shū
shàng ěr
shàng zuǒ
shàng yáng
shàng yóu
shàng ān
shàng guān
shàng kě
shàng hǎo
shang xu
shàng zhì
shàng wǔ
shàng qīng
shàng rán
shàng xíng
shàng wèi
shàng nián
shàng gé
shàng qì
huái zuǒ
cān zuǒ
shàng zuǒ
chǔn zuǒ
lǘ zuǒ
fù zuǒ
jì zuǒ
mán zuǒ
tǎn zuǒ
lǐng zuǒ
jiāng zuǒ
guān zuǒ
pān zuǒ
dào zuǒ
liáo zuǒ
xiāng zuǒ
zhī zuǒ
sān zuǒ
rèn zuǒ
máng zuǒ
yáng zuǒ
biǎo zuǒ
bān zuǒ
zhèng zuǒ
xū zuǒ
pì zuǒ
qí zuǒ
⒈ 以左为尊。 《礼记·檀弓上》:“孔子与门人立,拱而尚右,二三子亦皆尚右。参阅清赵翼《陔馀丛考·尚左尚右》。
引孔子曰:‘二三子之嗜学也,我则有姊之丧故也。’二三子皆尚左。”
郑玄注:“丧尚右,右,阴也;吉尚左,左,阳也。”
1. 还(
),仍然:尚小。尚未。尚不可知。2. 尊崇,注重:尚武。尚贤(a.崇尚贤人;b.《墨子》篇名,内容阐述墨子的一种政治主张)。
3. 社会上共同遵从的风俗、习惯等:风尚。时尚。
4. 矜夸,自负:自尚其功。
5. 古,久远:“故乐之所由来者尚矣,非独为一世之所造也”。
6. 庶几,差不多:尚飨(希望死者来享用祭品之意)。
7. 姓。
左读音:zuǒ左zuǒ(1)基本义:(名)左面;面向南时靠东的一边:(名)左面;面向南时靠东的一边(2)(名)东:山~(太行山以东的地方;过去也专指山东省)。(3)(形)偏;斜;不正常:~脾气|~道旁门。(4)(动)错;不对头:想~了|说~了。(5)(形)相反:意见相~。(6)(形)进步的;革命的:~联|~派|~翼作家。(7)〈书〉同‘佐’。(8)姓。