shàng gǔ
shàng rán
shàng guān
shàng zhì
shàng kě
shàng gé
shàng shū
shàng yòu
shàng shū
shàng fǔ
shàng wǔ
shàng zuǒ
shàng nián
shàng bái
shàng yóu
shàng kǒu
shàng yáng
shàng fǔ
shàng xuán
shàng cún
shàng hǎo
shàng yǒu
shàng wèi
shàng zì
shàng ěr
shàng jiā
shàng shí
shàng qīng
shàng yáng
shàng qì
shàng yǐ
shàng fāng
shàng wéi
shàng qiě
shàng fú
shàng xíng
shàng wù
shàng wén
shang xu
shang xu
shàng tóng
shàng ān
jù qīng
qiū qīng
gū qīng
jīng qīng
xián qīng
huā qīng
kè qīng
jiè qīng
lěng qīng
xiān qīng
guǐ qīng
yà qīng
shuì qīng
lè qīng
xià qīng
xún qīng
zōng qīng
liù qīng
qìng qīng
jiǒng qīng
chūn qīng
sū qīng
cì qīng
shì qīng
míng qīng
sān qīng
cái qīng
qī qīng
yuè qīng
jiǔ qīng
èr qīng
shǎo qīng
bǎo qīng
xìng qīng
dōng qīng
guì qīng
lǜ qīng
zhōng qīng
sì qīng
shàng qīng
mǎ qīng
gōng qīng
xuán qīng
zhǎng qīng
yù qīng
jù qīng
huái qīng
zhèng qīng
jí qīng
chǐ qīng
mò qīng
nèi qīng
jīng qīng
shàng qīng
jì qīng
guó qīng
qīng qīng
mìng qīng
zhū qīng
dà qīng
zhòng qīng
ài qīng
cān qīng
gōng qīng
liè qīng
fāng qīng
xuàn qīng
kē qīng
⒈ 纸神。
引《嫏嬛记》卷上引宋无名氏《致虚杂俎》:“笔神曰佩阿,研神曰淬妃,墨神曰回氐,纸神曰尚卿,笔神又曰昌化。”
1. 还(
),仍然:尚小。尚未。尚不可知。2. 尊崇,注重:尚武。尚贤(a.崇尚贤人;b.《墨子》篇名,内容阐述墨子的一种政治主张)。
3. 社会上共同遵从的风俗、习惯等:风尚。时尚。
4. 矜夸,自负:自尚其功。
5. 古,久远:“故乐之所由来者尚矣,非独为一世之所造也”。
6. 庶几,差不多:尚飨(希望死者来享用祭品之意)。
7. 姓。
卿读音:qīng卿qīng(1)(名)古时高级官员:~相。(2)(名)古时君称臣。(3)(名)古时夫妻或好朋友之间表示亲爱的称呼。(4)(名)(Qīnɡ)姓。