tōu xī
tōu yǔ
tōu duò
tōu xián
tōu pó
tōu qī
tōu ān
tōu huó
tōu qiǎn
tōu cún
tōu tuǒ
tōu qián
tōu jīng
tōu gǒu
tōu shēng
tōu qíng
tōu jī
tōu huàn
tōu liè
tōu xiào
tōu yòng
tōu shēng
tōu qīng
tōu duò
tōu nèn
tōu xīng
tōu dù
tōu rěn
tōu lòu
tōu tīng
tōu guāng
tōu dào
tōu jīn
tōu ér
tōu gōng
tōu rén
tōu xiāng
tōu qǔ
tōu kàn
tōu hé
tōu jū
tōu báo
tōu zéi
tōu hàn
tōu pāi
tōu kòng
tōu shī
tōu róng
tōu shuì
tōu yíng
tōu qiè
tōu xiá
tōu tuō
tōu qiǎo
tōu zuǐ
tōu kuī
tōu chí
tōu mí
tōu yuè
tōu mò
tōu cháng
tōu lǎn
tōu huān
tōu táo
tōu fēng
tōu tuō
tōu kè
tōu tōu
tōu lè
tōu miǎn
tōu nìng
tōu nuò
tōu ěr
tōu xí
tōu yú
tōu kuài
tōu mō
shé duò
tuí duò
diān duò
pí duò
jiāo duò
wō duò
màn duò
lún duò
tuí duò
diǎn duò
tuí duò
chóng duò
qīng duò
yōng duò
něi duò
yuān duò
xiè duò
líng duò
tuì duò
wēi duò
dài duò
shuāi duò
xiān duò
jiě duò
shān duò
tōu duò
zèng duò
luò duò
lǎn duò
wǒ duò
yí duò
jiāo duò
bái duò
piāo duò
kōng duò
qióng duò
xiāo duò
qiān duò
bū duò
yóu duò
tōu duò
fèi duò
huī duò
⒈ 亦作“偷惰”。苟且怠惰。
引《大戴礼记·盛德》:“无度量,则小者偷堕,大者侈靡,而不知足。”
唐韩愈《答刘秀才论史官书》:“愚以为凡褒贬大法,《春秋》已备之矣,后之作者,在据事迹实録,则善恶自见,然此尚非浅陋偷惰者所能就,况褒贬邪?”
宋王安石《祭范颍州文》:“官更於朝,士变於乡,百治具修,偷堕勉强。”
明刘基《谕瓯括父老文》:“官缺其人,偷惰潜生。”
梁启超《记自强军》:“是以梁启超记之曰:今日之疲耎散漫偷惰畏葸骚扰者,莫中国之兵若矣!”
苟且怠惰。
偷tōu(1)(动)基本义:私下里拿走别人的东西占为己有。(2)(动)瞒着人。(3)(动)抽出时间。(4)(动)苟且敷衍;只顾眼前。
堕读音:duò[ duò ]1. 掉下来,坠落:堕落。堕地。堕马。堕胎。堕甑不顾(喻对已经过去的事,不作无益的惋惜)。