tōu dào
tōu xí
tōu pāi
tōu qiǎo
tōu zéi
tōu róng
tōu yíng
tōu qīng
tōu qiǎn
tōu shēng
tōu liè
tōu lǎn
tōu jīng
tōu ān
tōu kàn
tōu duò
tōu qǔ
tōu tīng
tōu yǔ
tōu hàn
tōu gǒu
tōu lè
tōu mò
tōu nuò
tōu mō
tōu huān
tōu jīn
tōu xī
tōu xīng
tōu pó
tōu qī
tōu guāng
tōu cún
tōu xián
tōu tuō
tōu kòng
tōu xiāng
tōu huó
tōu rěn
tōu yú
tōu nìng
tōu shuì
tōu jū
tōu fēng
tōu ěr
tōu qíng
tōu chí
tōu dù
tōu xiào
tōu miǎn
tōu táo
tōu huàn
tōu tōu
tōu duò
tōu zuǐ
tōu kuī
tōu kuài
tōu rén
tōu ér
tōu nèn
tōu qiè
tōu jī
tōu mí
tōu gōng
tōu lòu
tōu xiá
tōu cháng
tōu yòng
tōu báo
tōu yuè
tōu tuō
tōu shī
tōu hé
tōu tuǒ
tōu qián
tōu shēng
tōu kè
yuán xián
sì xián
bìng xián
cǎo xián
jū xián
hào xián
chèn xián
fáng xián
xiū xián
mǎ xián
jiǎn xián
dǎ xián
fàn xián
yōu xián
shēng xián
xiá xián
qī xián
duān xián
tóu xián
yàn xián
suàn xián
tōu xián
xiē xián
shì xián
yáng xián
cóng xián
dēng xián
yù xián
sàn xián
tuì xián
lā xián
huáng xián
gǎn xián
xiáng xián
ān xián
kuí xián
dì xián
jiù xián
bái xián
chōng xián
xīn xián
yōu xián
wú xián
qiǎn xián
qǐ xián
yú xián
chōu xián
dà xián
děng xián
qǐng xián
fàng xián
kū xián
gé xián
bà xián
guǎng xián
ōu xián
liáo xián
gòu xián
xuǎn xián
fù xián
nóng xián
rén xián
kuān xián
yuán xián
tǎo xián
gāo xián
kòng xián
méi xián
mǎi xián
qīng xián
bù xián
xiǎo xián
guān xián
ān xián
pín xián
chán xián
gài xián
dài xián
wǔ xián
dé xián
qīng xián
pái xián
jìng xián
dōng xián
xiāo xián
zì xián
nào xián
chéng xián
chǎng xián
zhào xián
tōu xián
róu xián
bāng xián
yú xián
jǐn xián
liàng xián
yǒu xián
jiù xián
gài xián
偷闲tōuxián
(1) 抽空
例忙里偷闲英snatch a moment of leisure(2) 〈方〉偷懒;闲着
英loaf on the job;be idle⒈ 挤出空闲的时间。
引唐白居易《岁假内命酒赠周判官萧协律》诗:“闻健此时相劝醉,偷闲何处共寻春。”
宋梅尧臣《和公仪龙图戏勉》诗:“岂意来嘲饭颗句,忙中唯此是偷闲。”
清徐倬《柳梢青》词:“两屐徒存,五车休问,一味偷闲。”
郁达夫《杭江小历纪程》:“去金华的客车要近午方开,八点钟起床后,就出南门上苎萝山去偷闲一玩。”
媮閒:偷闲。 唐司空图《石楠》诗:“客处媮閒未是閒,石楠虽好懒频攀。”
在繁忙中抽出空暇。
偷tōu(1)(动)基本义:私下里拿走别人的东西占为己有。(2)(动)瞒着人。(3)(动)抽出时间。(4)(动)苟且敷衍;只顾眼前。
闲读音:xián闲(1)(形)没有事情;没有活动;有空:~空|~暇|~人|~逸。(2)(房屋、器物等)不在使用中:~钱|~庭。(3)(名)闲空儿:农~|忙里偷~。(4)与正事无关的:~扯|~荡|~逛|~谈。