tōu xiāng
tōu kuī
tōu qíng
tōu fēng
tōu pāi
tōu xīng
tōu jīn
tōu táo
tōu nèn
tōu kàn
tōu kè
tōu hé
tōu shuì
tōu jū
tōu xiào
tōu qián
tōu jī
tōu yuè
tōu rěn
tōu xián
tōu hàn
tōu mò
tōu tuō
tōu rén
tōu xí
tōu shēng
tōu miǎn
tōu qiǎn
tōu jīng
tōu róng
tōu qǔ
tōu huān
tōu yǔ
tōu nìng
tōu kuài
tōu huàn
tōu duò
tōu mō
tōu qiǎo
tōu zuǐ
tōu duò
tōu yú
tōu guāng
tōu xiá
tōu cháng
tōu xī
tōu mí
tōu tuō
tōu pó
tōu shēng
tōu zéi
tōu huó
tōu gōng
tōu lǎn
tōu báo
tōu shī
tōu gǒu
tōu nuò
tōu liè
tōu ér
tōu lè
tōu cún
tōu lòu
tōu tōu
tōu ěr
tōu dù
tōu yíng
tōu yòng
tōu dào
tōu qī
tōu tīng
tōu kòng
tōu qīng
tōu qiè
tōu ān
tōu chí
tōu tuǒ
jiān duò
shū duò
fú duò
ān duò
chí duò
hūn duò
pín duò
huī duò
yǔ duò
tān duò
lǎn duò
jiǎn duò
tuí duò
qiè duò
jiāo duò
dài duò
xiū duò
jiě duò
jiāo duò
xiān duò
yín duò
áo duò
yōng duò
yóu duò
lǎn duò
yàn duò
sì duò
wěi duò
màn duò
sì duò
wéi duò
bū duò
xiè duò
piān duò
kuàng duò
chí duò
tuì duò
tián duò
qīng duò
màn duò
jīn duò
tōu duò
shuāi duò
偷惰tōuduò
(1) 苟[.好工具]且怠惰
英loaf on the job;be lazy and lazy⒈ 亦作“媮堕”。亦作“媮嫷”。偷安怠惰。
引宋苏辙《新论》中:“天下之吏媮堕苟且,不治其事。”
宋朱熹《答魏元履》之一:“切不可以轻易急迫之心求旦暮之功;又不可因循媮惰,虚度光阴也。”
《明史·海瑞传》:“诸司素媮惰, 瑞以身矫之。”
章炳麟《思乡原》上:“且夫宋世朝士,徧为燕乐,文章媮嫷,甚于四杰也。”
偷tōu(1)(动)基本义:私下里拿走别人的东西占为己有。(2)(动)瞒着人。(3)(动)抽出时间。(4)(动)苟且敷衍;只顾眼前。
惰读音:duò惰duò(形)懒:懒~。