huàn yì
huàn qí
huàn shì
huàn kuàng
huàn chǎng
huàn shù
huàn zhě
huàn niú
huàn zhé
huàn rén
huàn zú
huàn guān
huàn chéng
huàn hǎi
huàn shì
huàn yào
huàn rú
huàn píng
huàn kuàng
huàn jiā
huàn yóu
huàn tú
huàn xué
huàn tuó
huàn lì
huàn dié
huàn sì
huàn fū
huàn qíng
huàn yè
huàn niè
huàn náng
huàn chéng
huàn jì
huàn yì
huàn wèi
huàn nǚ
huàn lù
huàn kè
huàn mén
huàn shù
huàn wǎng
huàn dá
huàn lǚ
huàn jí
dǎo jí
shū jí
tái jí
jiā jí
chú jí
bù jí
bié jí
xiào jí
pǔ jí
qiǎo jí
zhe jí
sēng jí
yí jí
tǔ jí
wén jí
chǐ jí
fú jí
yīn jí
jiāo jí
píng jí
jūn jí
zhēn jí
shí jí
guī jí
lì jí
àn jí
bó jí
yùn jí
gǔ jí
què jí
zhèn jí
wēn jí
chàng jí
hòu jí
nóng jí
diǎn jí
róng jí
cháo jí
mào jí
guǐ jí
dīng jí
yǐn jí
kǒu jí
chǎng jí
chàng jí
jì jí
shōu jí
jì jí
luò jí
bǎo jí
jiǎn jí
sǐ jí
hù jí
péng jí
yùn jí
hàn jí
guó jí
chāo jí
qiú jí
yīn jí
róu jí
jìn jí
huì jí
guān jí
gù jí
piān jí
dào jí
zài jí
gōng jí
fù jí
wěi jí
qǐ jí
líng jí
qí jí
gào jí
bīng jí
yù jí
dù jí
kē jí
zī jí
lǐn jí
gēng jí
níng jí
mì jí
nì jí
gòng jí
qiān jí
yán jí
shì jí
guì jí
gǔ jí
zuì jí
chū jí
lǔ jí
méng jí
dié jí
jǔ jí
chéng jí
mìng jí
zào jí
dìng jí
mò jí
guì jí
zhǎng jí
chǔ jí
míng jí
bì jí
fēng jí
fāng jí
kè jí
é jí
dǎng jí
chāo jí
xuē jí
běn jí
jiān jí
tiáo jí
huò jí
fǎ jí
huáng jí
zū jí
cè jí
děng jí
bēng jí
wài jí
lù jí
jì jí
tuō jí
bīn jí
qiú jí
jú jí
zhàn jí
bù jí
gù jí
shí jí
guǐ jí
lǐ jí
tuán jí
míng jí
chuán jí
fù jí
tián jí
tún jí
yuán jí
lǚ jí
shāng jí
fǎn jí
àn jí
xiāng jí
dì jí
gōng jí
shù jí
jiě jí
wèi jiè
jīng jí
dài jí
xì jí
chéng jí
xiàn jí
fèi jí
shì jí
bān jí
hù jí
dì jí
wú jí
bái jí
tú jí
ān jí
cè jí
wǔ jí
bǎn jí
jiàng jí
lì jí
liù jí
zhì jí
láng jí
kōng jí
bāng jí
fù jí
zhàn jí
mì jí
qún jí
guàn jí
fén jí
zǔ jí
chì jí
xiá jí
zhé jí
liè jí
làng jí
shuì jí
jì jí
shū jí
shēng jí
tōng jí
diǎn jí
gù jí
huàn jí
kuà jí
jū jí
bǎn jí
chǐ jí
lù jí
qiàn jí
líng jí
dì jí
téng jí
rén jí
jīn jí
hái jí
kuò jí
shǐ jí
chuán jí
⒈ 记录官员名位的簿册文书。 《史记·蒙恬列传》:“高有大罪, 秦王令蒙毅法治之。
引毅不敢阿法,当高罪死,除其宦籍。帝以高之敦於事也,赦之,復其官爵。”
郭沫若《波斯诗人莪默伽亚谟》:“后来尼让牟入了宦籍,竟做到当时的教王阿尔士朗 (AlpArslan)的宰相。”
借指任职为官。 清昭槤《啸亭杂录·宠待大臣》:“陈中丞时夏宦籍滇南,上因其母老,特命云贵有司置传,送其母至其任所。”
宦huàn(1)(名)官吏。(2)(动)做官。(3)(名)宦官。(4)姓。宦huàn(名)封建时代经过阉割在皇宫里伺侯皇帝及其家族的男人。也叫“太监”。宦yí(名)古代称屋子的东北角。
籍读音:jí籍jí(1)(名)书籍;册子:古~。(2)(名)籍贯:原~。(3)(名)代表个人对国家、组织的隶属关系:国~|党~|学~。(4)(名)(Jí)姓。