kuáng wǔ
kuáng wù
kuáng gài
kuáng zuǐ
kuáng zhà
kuáng huàn
kuáng huò
kuáng zhuàn
kuáng mán
kuáng xuàn
kuáng shàng
kuáng gào
kuáng luàn
kuáng xié
kuáng qǔ
kuáng hài
kuáng xià
kuáng hū
kuáng chēng
kuáng yòu
kuáng wǎng
kuáng shǎng
kuáng yán
kuáng yào
kuáng dài
kuáng màn
kuáng wàng
kuáng jià
kuáng wū
kuáng hū
kuáng huà
kuáng cí
kuáng piǎn
kuáng qī
kuáng hè
kuáng dàn
kuáng piàn
kuáng yù
kuáng jù
kuáng yǔ
kuáng bào
kuáng yào
kuáng shì
kuáng shì
kuáng zǐ
kuáng dòng
kuáng háo
kuáng tiān
shuō yù
fēng yù
míng yù
fù yù
chǐ yù
bèi yù
sān yù
fú yù
gàn yù
yōng yù
yóu yù
shē yù
yì yù
yín yù
xì yù
qián yù
xīn yù
diào yù
cè yù
shí yù
kǎi yù
ān yù
mào yù
guāi yù
qiān yù
xīn yù
èr yù
páng yù
hé yù
yōu yù
yóu yù
yóu yù
kāng yù
chí yù
bù yù
wēn yù
chū yù
yōu yù
yóu yù
fèn yù
chōng yù
xiá yù
guān yù
huān yù
míng yù
dǐ yù
cān yù
kuáng yù
xiū yù
wéi yù
liǎng yù
⒈ 欺骗;欺诈。
引《周礼·地官·司市》“平肆展成奠贾” 汉郑玄注:“整勑会者,使定物贾,防誑豫也。”
贾公彦疏:“恐有豫为誑欺,故云防誑豫。”
王引之《经义述闻·周官上》:“贾未解豫字之义,故云‘豫为誑欺’。如贾説,则当言豫誑,不当言誑豫也。今案豫亦誑也。 《晏子·问篇》曰:‘公市不豫,宫室不饰。’《盐铁论·力耕篇》曰:‘古者商通物而不豫,工致牢而不伪。’不豫谓不誑也。又《禁耕篇》曰:‘教之以礼,则工商不相豫。’谓不相誑也。连言之则曰誑豫矣。”
章炳麟《俞先生传》:“治小学不摭商周彝器,曰:‘ 欧阳修作《集古録》,金石始萌芽,摧略可采。其后多巫史誑豫为之。’”
诳kuáng见下。
豫读音:yù豫yù(1)(形)〈书〉欢喜;快乐:面有不~之色。(2)(形)〈书〉安适:逸~亡身。豫yù同“预”。豫yù(名)河南别称。