táo shuò
táo róng
táo yīn
táo xiě
táo wén
táo yù
táo tǔ
táo wēn
táo ní
táo dùn
táo yī
táo yě
táo xūn
táo jiǎng
táo qín
táo yùn
táo fǒu
táo gōng
táo ruǎn
táo gāng
táo jìng
táo zhēn
táo yùn
táo bái
táo shú
táo cháng
táo páo
táo hóng
táo bǎn
táo shén
táo wǎ
táo liàn
táo yú
táo róng
táo pī
táo guǎn
táo lè
táo wén
táo shān
táo cí
táo gōng
táo jiā
táo tài
táo qiū
táo fú
táo chàng
táo zhí
táo liàn
táo fǎng
táo qíng
táo yī
táo tǐ
táo yǒng
táo yīng
táo fàn
táo zhēn
táo chén
táo jūn
táo mǔ
táo xiāng
táo bǎn
táo huà
táo lì
táo táo
táo cuì
táo dàn
táo áo
táo pì
táo xù
táo guàn
táo rǎn
táo fǎng
táo zǐ
táo sù
táo yuǎn
táo zhū
táo sǒu
táo xiè
táo dāo
táo lún
táo lìng
táo xīn
táo jiàng
táo jīn
táo zuì
táo wéi
táo liàn
táo tú
táo yì
táo jūn
táo mù
táo wū
táo rén
táo jìng
táo jú
táo guǎng
táo chūn
shū xiě
kǒu xiě
qǐng xiě
yōng xiě
róng xiě
tái xiě
tián xiě
yí xiě
zhuàn xiě
dà xiě
kè xiě
tè xiě
jí xiě
fù xiě
yǐng xiě
shàn xiě
mó xiě
tīng xiě
tiē xiě
shū xiě
chāo xiě
qǐng xiě
miáo xiě
yì xiě
rú xiě
fù xiě
tú xiě
lín xiě
tà xiě
táo xiě
pù xiě
chāo xiě
qīng xiě
huán xiě
cǎi xiě
fǎng xiě
chōu xiě
cuán xiě
pīn xiě
xuān xiě
rǎn xiě
shū xiě
jiǎn xiě
táo xiě
biāo xiě
dú xiě
sù xiě
xiǎo xiě
piào xiě
kè xiě
sù xiě
mó xiě
xiàn xiě
màn xiě
cǎo xiě
zhuǎn xiě
àn xiě
yù xiě
fū xiě
suō xiě
téng xiě
shū xiě
shū xiě
mō xiě
xū xiě
biān xiě
bǔ xiě
huì xiě
shī xiě
yín xiě
bù xiě
chuán xiě
gǎi xiě
chén xiě
pī xiě
mò xiě
⒈ 谓怡悦情性,消愁解闷。
引南朝宋刘义庆《世说新语·言语》:“谢太傅语王右军曰:‘中年伤於哀乐,与亲友别,輒作数日恶。’ 王曰:‘年在桑榆,自然至此,正赖丝竹陶写。恒恐儿辈觉,损欣乐之趣。’”
宋辛弃疾《满江红·自湖北漕移湖南席上留别》词:“富贵何时休问,离别中年堪恨,憔悴鬢成霜。丝竹陶写耳,急羽且飞觴。”
明屠隆《綵毫记·汾阳报恩》:“关河冻,雨雪频。不知何处醉斜曛,陶写见天真。”
《二十年目睹之怪现状》第十回:“先生出了题目,要作八股,侄儿先就头大了;偶然学着对个策,做篇论,那还觉得活泼些;或者做个词章,也可以陶写自己的性情。”
陶冶性情,宣泄苦闷。
1. 用黏土烧制的器物:陶俑。陶粒。陶瓷。陶管。陶器。
2. 制造陶器:陶冶。陶铸。
3. 喻教育、培养:陶化。陶育。陶染。熏陶。
4. 快乐的样子,使快乐:陶然。陶醉。陶陶。
5. 古同“淘”,洗。
6. 姓。
写读音:xiě写xiě(1)(动)用笔在纸上或其他东西上做字:~对联。(2)(动)写作:~诗|~文章。(3)(动)描写:抒~|~景|~实。(4)(动)绘画:~生|~真。写xiè(形)〔写意〕〈方〉舒适。