táo cuì
táo yī
táo róng
táo gōng
táo xūn
táo yě
táo jú
táo wéi
táo jìng
táo chén
táo shú
táo sù
táo mù
táo lìng
táo wén
táo wǎ
táo cháng
táo yuǎn
táo zuì
táo jūn
táo yù
táo jiā
táo páo
táo wū
táo huà
táo zǐ
táo liàn
táo chūn
táo tǐ
táo fǎng
táo chàng
táo yùn
táo hóng
táo sǒu
táo bǎn
táo xiāng
táo jiǎng
táo shén
táo lè
táo gōng
táo wén
táo tǔ
táo yùn
táo zhí
táo tú
táo qíng
táo lún
táo dàn
táo guǎn
táo yī
táo xù
táo dāo
táo fàn
táo pī
táo yì
táo lì
táo bǎn
táo shuò
táo qiū
táo dùn
táo shān
táo mǔ
táo yīng
táo pì
táo fú
táo áo
táo tài
táo zhēn
táo ruǎn
táo fǒu
táo yǒng
táo rǎn
táo róng
táo liàn
táo jìng
táo cí
táo jūn
táo liàn
táo fǎng
táo táo
táo gāng
táo rén
táo qín
táo zhēn
táo yīn
táo jiàng
táo xiě
táo zhū
táo ní
táo xīn
táo yú
táo bái
táo wēn
táo guàn
táo jīn
táo xiè
táo guǎng
⒈ 古代富商陶朱公 ( 范蠡 )和猗顿的并称。后泛指富人。
引晋葛洪《抱朴子·擢才》:“结緑玄黎,非陶猗不能市也。千钧之重,非賁获不能抱也。”
明方孝孺《寿善堂记》:“惟年之修短出於天,天所不与,虽有陶猗之富, 赵孟之贵,不能延其年於须臾。”
清杨绳武《六朝论》:“至於沉末之品,凡琐之材,虽有陶猗之资,不敢妄参乎时彦。”
陶朱公范蠡和猗顿。陶朱公以治产致富,猗顿以理盐起家,两人皆是古代的富人。见《史记.卷一二九.货殖传》。后世遂以陶猗称富人。
1. 用黏土烧制的器物:陶俑。陶粒。陶瓷。陶管。陶器。
2. 制造陶器:陶冶。陶铸。
3. 喻教育、培养:陶化。陶育。陶染。熏陶。
4. 快乐的样子,使快乐:陶然。陶醉。陶陶。
5. 古同“淘”,洗。
6. 姓。
猗读音:yī,yǐ[ yī ]1. 美好盛大的样子。晉陸雲《高岡詩四首之一》:“瞻彼高岡,有猗其桐。”
2. 助词。犹“兮”。相当于“啊”,用于句末,表示语气。《詩經魏風伐檀》:“坎坎伐檀兮,寘之河之干兮,河水清且漣猗。”
3. 叹词。常用于句首,表示赞叹。 相当於“啊”。《詩經齊風猗嗟》:“猗嗟昌兮,頎而長兮。”唐王維《暮春太師左右丞相諸公於韋氏逍遙谷讌集序》:“猗哉至理之代也!吾徒可以酒合讌樂,考擊鍾鼓。”
4. 姓。如春秋時魯有猗頓。