táo dùn
táo guàn
táo jūn
táo yù
táo sù
táo mù
táo jiā
táo ruǎn
táo cháng
táo jìng
táo lì
táo jìng
táo qín
táo cuì
táo páo
táo lìng
táo gōng
táo fú
táo chàng
táo wǎ
táo wén
táo qíng
táo róng
táo xūn
táo jīn
táo liàn
táo bǎn
táo zhēn
táo rǎn
táo rén
táo dàn
táo jiàng
táo zǐ
táo mǔ
táo huà
táo yī
táo zhí
táo liàn
táo tǐ
táo hóng
táo wén
táo shuò
táo tài
táo chūn
táo yuǎn
táo shān
táo yīn
táo gōng
táo wū
táo xiè
táo lún
táo wēn
táo xù
táo bǎn
táo yì
táo áo
táo xiě
táo xiāng
táo gāng
táo róng
táo zhū
táo fǒu
táo wéi
táo liàn
táo guǎn
táo yīng
táo bái
táo jú
táo táo
táo yī
táo lè
táo fǎng
táo sǒu
táo tú
táo xīn
táo dāo
táo yě
táo shén
táo guǎng
táo yùn
táo tǔ
táo zhēn
táo cí
táo fǎng
táo yùn
táo jūn
táo qiū
táo ní
táo pī
táo zuì
táo fàn
táo yú
táo shú
táo chén
táo yǒng
táo pì
táo jiǎng
huàn rǎn
xuān rǎn
mò rǎn
jìn rǎn
là rǎn
chuán rǎn
xuàn rǎn
tì rǎn
diǎn rǎn
tiē rǎn
cūn rǎn
wū rǎn
jiān rǎn
là rǎn
liàn rǎn
qū rǎn
jiù rǎn
miè rǎn
diàn rǎn
lián rǎn
xí rǎn
gòu rǎn
guà rǎn
pān rǎn
qū rǎn
tān rǎn
yǒu rǎn
xiǔ rǎn
rěn rǎn
wēng rǎn
xūn rǎn
hàn rǎn
wò rǎn
bō rǎn
sī rǎn
yīn rǎn
mù rǎn
wú rǎn
qiān rǎn
rú rǎn
táo rǎn
gōu rǎn
zhān rǎn
qiān rǎn
zā rǎn
yīn rǎn
sān rǎn
wū rǎn
wèn rǎn
huī rǎn
piǎo rǎn
xūn rǎn
jī rǎn
shéng rǎn
zhàng rǎn
jìn rǎn
rǔ rǎn
gōu rǎn
hōng rǎn
zì rǎn
bì rǎn
miào rǎn
gǎn rǎn
shí rǎn
méi rǎn
qīn rǎn
chán rǎn
ài rǎn
huì rǎn
diǎn rǎn
miàn rǎn
⒈ 熏陶感染。
引南朝梁刘勰《文心雕龙·体性》:“然才有庸儁,气有刚柔,学有浅深,习有《雅》《郑》;并情性所鑠,陶染所凝。是以笔区云譎,文苑波诡者矣。”
唐吴兢《贞观政要·刑法》:“夫以圣贤之训,父子兄弟之亲,尚不能使陶染变革,去恶从善。”
宋叶适《张令人墓志铭》:“夫人父兄皆儒先生,自幼陶染诗礼间事,絶异於他女。”
老舍《老张的哲学》第二八:“孙八近来受新礼教的陶染,颇知道以‘鞠躬’代‘叩首’,一点也不失礼。”
陶冶薰染,感化之意。
1. 用黏土烧制的器物:陶俑。陶粒。陶瓷。陶管。陶器。
2. 制造陶器:陶冶。陶铸。
3. 喻教育、培养:陶化。陶育。陶染。熏陶。
4. 快乐的样子,使快乐:陶然。陶醉。陶陶。
5. 古同“淘”,洗。
6. 姓。
染读音:rǎn染rǎn(1)(动)用染料着色:印~|~布。(2)(动)感染;沾染:传~|~病|一尘不~。