táo fǎng
táo hóng
táo guǎng
táo liàn
táo tǐ
táo ní
táo gāng
táo xù
táo bǎn
táo bái
táo ruǎn
táo yī
táo jìng
táo jú
táo qín
táo xiè
táo fàn
táo dàn
táo jīn
táo jiàng
táo chén
táo wén
táo sù
táo róng
táo rǎn
táo fǒu
táo dùn
táo yě
táo zhū
táo jūn
táo xiāng
táo yùn
táo yù
táo lì
táo zhēn
táo cuì
táo yuǎn
táo shuò
táo shú
táo cí
táo lìng
táo fú
táo guàn
táo mù
táo chàng
táo shān
táo wǎ
táo mǔ
táo zhēn
táo gōng
táo fǎng
táo yīn
táo pī
táo cháng
táo sǒu
táo táo
táo chūn
táo jiā
táo lún
táo guǎn
táo lè
táo wén
táo liàn
táo tài
táo wū
táo xūn
táo qíng
táo yì
táo gōng
táo áo
táo huà
táo jiǎng
táo tǔ
táo zuì
táo yùn
táo wéi
táo jìng
táo tú
táo shén
táo zǐ
táo dāo
táo bǎn
táo liàn
táo yǒng
táo xīn
táo jūn
táo xiě
táo yī
táo qiū
táo róng
táo páo
táo yú
táo zhí
táo rén
táo yīng
táo wēn
táo pì
tōng fàn
chuí fàn
kē fàn
wù fàn
huī fàn
diǎn fàn
xùn fàn
wǔ fàn
yīng fàn
fēng fàn
róng fàn
huī fàn
mén fàn
tǔ fàn
qīng fàn
shì fàn
yí fàn
zhù fàn
shū fàn
bān fàn
mó fàn
dé fàn
kǔn fàn
rén fàn
jǔ fàn
jiào fàn
shì fàn
yán fàn
biǎo fàn
tiě fàn
lìng fàn
shèng fàn
èr fàn
dào fàn
zhēn fàn
zhāng fàn
táo fàn
chí fàn
qián fàn
jǔ fàn
gé fàn
měi fàn
yì fàn
jiù fàn
guǐ fàn
jiā fàn
nèi fàn
hòu fàn
hán fàn
wáng fàn
zuò fàn
rèn fàn
yuán fàn
shí fàn
qì fàn
shǐ fàn
mǔ fàn
fáng fàn
xíng fàn
róng fàn
shī fàn
hé fàn
gāo fàn
xián fàn
mào fàn
kǔn fàn
hóng fàn
cūn fàn
mó fàn
guī fàn
kǎi fàn
xiǎo fàn
lǐ fàn
shěn fàn
xíng fàn
hóng fàn
guī fàn
yí fàn
wéi fàn
shēn fàn
shì fàn
tiáo fàn
kǔn fàn
gài fàn
yàng fàn
yí fàn
jīn fàn
liǔ fàn
míng fàn
guāng fàn
nǐ fàn
fēng fàn
⒈ 铸造青铜器的陶质模型。 中国古代铸造青铜器大都用陶范,一般由外范、内范组成。外范按器物外形制造,常分割成几块,有的用“子母口”(即凹凸连接体)接合,因此称为合范。内范是比外范较小的范心。内外范之间容受铜液。范上雕镂有纹饰或铭文。
⒉ 指陶瓷器的坯胎。
引明宋应星《天工开物·陶埏》:“凡白土曰堊土,为陶家精美器用。中国出惟五、六处,此则真定定州、平凉华亭、太原平定、开封禹州 ……他处白土陶范不黏,或以扫壁为墁。”
1. 用黏土烧制的器物:陶俑。陶粒。陶瓷。陶管。陶器。
2. 制造陶器:陶冶。陶铸。
3. 喻教育、培养:陶化。陶育。陶染。熏陶。
4. 快乐的样子,使快乐:陶然。陶醉。陶陶。
5. 古同“淘”,洗。
6. 姓。
范读音:fàn范fàn(1)(名)模子:钱~。(2)(动)模范、榜样:典~。(3)(名)界限:~围。(4)姓。(5)(动)限制:防~。