sòng qiàn
sòng běn
sòng chéng
sòng lóng
sòng xià
sòng zǐ
sòng dù
sòng bǎn
sòng xué
sòng rén
sòng rú
sòng cháo
sòng jǐn
sòng mò
sòng cí
sòng nǚ
sòng yàn
sòng qiáng
sòng què
sòng lú
sòng yù
sòng cí
sòng là
sòng yùn
sòng tíng
sòng zhū
sòng xiāng
sòng cí
sòng fāng
yě yàn
mù yàn
zhì yàn
yín yàn
zhēng yàn
zhǎn yàn
yì yàn
qín yàn
jīng yàn
huì yàn
nóng yàn
yāo yàn
dàn yàn
xīn yàn
jìng yàn
jiāo yàn
kuā yàn
chūn yàn
fàn yàn
chī yàn
kuáng yàn
yān yàn
xiān yàn
qīng yàn
dòu yàn
xiāng yàn
duān yàn
bāo yàn
chěng yàn
xiān yàn
qǐ yàn
míng yàn
guī yàn
wán yàn
wū yàn
lěng yàn
jǐn yàn
hóng yàn
cán yàn
xīn yàn
jiāo yàn
liàng yàn
yán yàn
jiāo yàn
shū yàn
yào yàn
cè yàn
āi yàn
yù yàn
liè yàn
jiā yàn
hān yàn
fù yàn
fěn yàn
gū yàn
chǔ yàn
jīng yàn
jí yàn
nuǎn yàn
dān yàn
gǔ yàn
cóng yàn
jīng yàn
qiú yàn
fú yàn
fán yàn
cǎi yàn
yáo yàn
mù yàn
càn yàn
xiān yàn
wǎn yàn
yáo yàn
jìng yàn
tǔ yàn
yuē yàn
guī yàn
fán yàn
pò yàn
guāng yàn
yāo yàn
nèn yàn
fā yàn
huá yàn
ruì yàn
guì yàn
guài yàn
dàn yàn
bì yàn
huā yàn
sòng yàn
měi yàn
chóu yàn
hán yàn
qī yàn
gāo yàn
nóng yàn
jué yàn
fēng yàn
⒈ 见“宋艳”。亦作“宋艷”。
⒉ 宋玉的辞赋风格华丽,故有“宋艳”之称。亦用以称颂华丽的文辞。
引清陈维崧《沁园春·赠别芝鹿先生即用其题乌丝词韵》词之三:“从今后,莫逢人许我, 宋艷班香。”
清孔尚任《桃花扇·听稗》:“早岁清词,吐出班香宋艳;中年浩气,流成苏海韩潮。”
清赵翼《前岁作牡丹诗颇不惬意今日对花再作》之一:“词客文章惟宋艳,美人姿态有环肥。”
⒊ 宋国的美女。亦泛指美女。
引《初学记》卷十九引汉扬雄《方言》:“宋、衞、晋、郑之间,美色曰艳。”
明沉鲸《双珠记·假恩图色》:“见涿州解到一名补伍军人,其妻甚美,果然花容月貌,可赛毛嬙 ;玉骨冰肌,堪欺宋艳。”
清赵翼《反矐目篇寿王西庄七十》诗:“有如访佳丽,欲遍姬、姜、嬴 ……宋艳消永日,黄嬭娱深更。”
宋sòng(1)(名)周朝国名;在今河南商丘一代。(2)(名)朝代。(3)(名)姓。
艳读音:yàn1.色彩光泽鲜明好看:~丽。娇~。百花争~。这布的花色太~了,有没有素一点的?
2.指关于爱情方面的;香艳:~情。~史。
3.羡慕:~羡。
4.姓。