jī màn
jī chí
jī yí
jī ruò
jī móu
jī hé
jī shān
jī hóng
jī yā
jī kuí
jī zhì
jī suǒ
jī hú
jī qín
jī dài
jī jìn
jī kuò
jī hé
jī pán
jī wèn
jī gǔ
jī jù
jī gù
jī mìng
jī bài
jī fú
jī rèn
jī chá
jī qiú
jī bū
jī diàn
jī tíng
jī yǎng
jī chéng
jī bèi
jī shì
jī shěn
jī jiǎn
jī jiǎo
jī yān
jī yì
jī suàn
jī fú
jī zhì
jī dù
jī chá
jī yàn
jī zhēng
jī dìng
jī yán
jī jiào
jī lùn
jī cān
jī tóng
jī chéng
jī fáng
jī kǎo
qǐ shǒu
jī gòu
jī lǐ
qǐ sǎng
jī gù
jī lǎn
jī tiān
jī liú
jìng yǎng
zuàn yǎng
pèi yǎng
mù yǎng
dī yǎng
chóng yǎng
chí yǎng
qìng yǎng
huái yǎng
yóng yǎng
xī yǎng
tàn yǎng
zī yǎng
áng yǎng
xì yǎng
jiā yǎng
fǔ yǎng
qǐ yǎng
kuí yǎng
dào yǎng
dǎ yǎng
gē yǎng
dài yǎng
jiǔ yǎng
xún yǎng
gāo yǎng
fǔ yǎng
shī yǎng
qīng yǎng
guān yǎng
kě yǎng
bǐng yǎng
qí yǎng
zhī yǎng
jiē yǎng
gǎn yǎng
xīn yǎng
qīn yǎng
zhī yǎng
fǔ yǎng
jǐng yǎng
jiàn yǎng
zhān yǎng
fèng yǎng
xìn yǎng
cān yǎng
jī yǎng
jiàng yǎng
⒈ 礼拜景仰。
引宋范仲淹《与周骙推官书》:“盖尊避尧舜为万世之师,使后世之明王,有所稽仰。”
1. 停留:稽留。稽滞。
2. 考核:稽核。稽查。稽考。无稽之谈。
3. 计较:反唇相稽。
4. 至。
5. 姓。
仰读音:yǎng[ yǎng ]1. 脸向上,与“俯”相对:仰首。仰望。
2. 敬慕:久仰。敬仰。
3. 依赖:仰承。仰赖。仰仗。仰人鼻息。
4. 旧时公文用语。上行文中用在“请、祈、恳”等字之前,表示恭敬;下行文中表示命令:仰即尊照。
5. 服下,指服毒:仰药(服毒药自杀)。仰毒。
6. 姓。