dāo jù
dāo mò
dāo bà
dāo dùn
dāo jǐ
dāo gōng
dāo huán
dāo chì
dāo bǎ
dāo shéng
dāo jiǎn
dāo huǒ
dāo shāng
dāo qiāng
dāo jǐ
dāo fǎ
dāo shuò
dāo rèn
dāo jī
dāo shì
dāo zhàng
dāo dá
dāo quān
dāo yè
dāo shān
dāo bīng
dāo qiào
dāo zhōu
dāo shù
dāo hén
dāo bǐ
dāo dāo
dāo ná
dāo pí
dāo chǐ
dāo bì
dāo zhá
dāo má
dāo máng
dāo shuò
dāo niè
dāo dòu
dāo kǒu
dāo fēng
dāo shū
dāo qián
dāo gōu
dāo bān
dāo míng
dāo guī
dāo zhēn
dāo bǐ
dāo yú
dāo kè
dāo lì
dāo chán
dāo tóu
dāo lang
dāo jù
dāo bèi
dāo qiē
dāo piàn
dāo jì
dāo mǒ
dāo xiāo
dāo zǔ
dāo yā
dāo zi
dāo zhàng
dāo cóng
dāo gōng
dāo kē
dāo bǐng
dāo bù
dāo mén
dāo chuāng
dāo jǐ
dāo fēng
dāo zhuī
dāo fǔ
dāo dòu
dāo qiāng
dāo mèng
dāo xiān
dāo fēng
dāo zhēn
dāo jiàn
dāo niè
dāo bà
dāo jiàn
dāo chì
dāo huán
dāo kuǎn
dāo mì
dāo rén
dāo shēn
dāo lián
dǐng zhá
dú zhá
zhōu zhá
hūn zhá
zhù zhá
cì zhá
jiān zhá
fēi zhá
shǒu zhá
duǎn zhá
bǐ zhá
mǎ zhá
diǎn zhá
jiǎng zhá
jiān zhá
yāo zhá
zhù zhá
chán zhá
jiǎn zhá
gào zhá
xìn zhá
chè zhá
lín zhá
zòu zhá
kōng zhá
guàn zhá
qiáo zhá
jiǎng zhá
fāng zhá
hòu zhá
dāo zhá
chāo zhá
wén zhá
fū zhá
cǎo zhá
è zhá
gěi zhá
cí zhá
nuò zhá
qióng zhá
dàng zhá
zì zhá
cún zhá
shū zhá
mì zhá
bèi zhá
diǎn zhá
fèi zhá
cùn zhá
bǎo zhá
qī zhá
zhuā zhá
shuāng zhá
hán zhá
dà zhá
qǐ zhá
piàn zhá
diàn zhá
yāo zhá
lì zhá
hàn zhá
qǐ zhá
huà zhá
chuān zhá
chài zhá
zhǐ zhá
chén zhá
ān zhá
kuí zhá
jiǎ zhá
lái zhá
⒈ 书写。参见“刀笔”。
引《太平广记》卷四八八引唐元稹《莺莺传》:“崔氏甚工刀札,善属文。”
《太平广记》卷一五二引唐薛莹《郑德璘传》:“女不工刀札,又耻无所报,遂以钩丝而投夜来邻舟女所题红牋者。”
清钮琇《觚賸·睐娘》:“作花鸟小图,工刀札,善吟咏。”
上古时无纸笔,以木简代纸,写在简上的字错了,就用刀削除,所以书简就称「刀札」。后用以指书法。
刀dāo(1)(名)用来切、割、削、砍、铡、斩的工具:菜~。(2)(名)刀形的东西:冰~。(3)(量)纸张的计算单位;一百张叫一刀。
札读音:zhá札zhá(1)(名)本义:古代写字用的小而薄的木片。(2)(名)信件:信~|书~。