jiān zhá
jiān pǔ
jiān cǎi
jiān shù
jiān huā
jiān cǎo
jiān shì
jiān jiān
jiān tiān
jiān qǐ
jiān yǒng
jiān zhǐ
jiān chuán
jiān dá
jiān háo
jiān sù
jiān shū
jiān tàn
jiān jiǎn
jiān biǎo
jiān bù
jiān sù
jiān fú
jiān dú
jiān zēng
jiān yán
jiān cì
jiān wén
jiān zòu
jiān xí
jiān má
jiān guǎn
chè zhá
zhōu zhá
zhǐ zhá
lín zhá
duǎn zhá
chāo zhá
fēi zhá
kōng zhá
wén zhá
qǐ zhá
fū zhá
jiǎ zhá
ān zhá
bèi zhá
è zhá
diàn zhá
qiáo zhá
shǒu zhá
bǎo zhá
qī zhá
diǎn zhá
jiǎn zhá
dāo zhá
zòu zhá
hòu zhá
chuān zhá
cí zhá
jiān zhá
dú zhá
huà zhá
lái zhá
diǎn zhá
cì zhá
cún zhá
jiǎng zhá
jiān zhá
cǎo zhá
qióng zhá
zhù zhá
chài zhá
mì zhá
dàng zhá
hàn zhá
gào zhá
lì zhá
fāng zhá
gěi zhá
mǎ zhá
dǐng zhá
chén zhá
yāo zhá
xìn zhá
kuí zhá
nuò zhá
cùn zhá
dà zhá
zì zhá
zhù zhá
shuāng zhá
zhuā zhá
hūn zhá
shū zhá
jiǎng zhá
qǐ zhá
hán zhá
piàn zhá
bǐ zhá
guàn zhá
yāo zhá
chán zhá
fèi zhá
参见:牋劄 ,牋札 ,笺札
⒈ 指书信。
引清袁枚《随园诗话补遗》卷二:“康熙间,叔父健磐公访戚镇江,寓某铁匠家,与其妻张淑仪有文字之知,彼此暗投笺札,唱和甚懽,而终不及于乱。”
清叶廷琯《吹网录·胡注失收考异》:“余因胡心耘得交季言,笺札常通,终未一面。”
⒉ 牋札:亦作“牋札”。书信;公文。
引唐赵冬曦《奉和圣制送张说上集贤学士赐宴赋得莲字》:“牋札来宸禁,衣冠集詔筵。”
宋王谠《唐语林·赏誉》:“﹝刘赡﹞少为汉南郑司徒掌牋札。”
信函。
笺jiàn(1)(名)注解:~注。(2)(名)写信或题词用的纸:信~|便~。(3)(名)信札。笺jiān(1)注释:~注。(2)小幅华贵的纸张,古时用以题咏或写书信:便~。信~。(3)书信:~札。~牍。华~。(4)文体名,书札、奏记一类:~奏。奏~(多呈皇后、太子、诸王)。
札读音:zhá札zhá(1)(名)本义:古代写字用的小而薄的木片。(2)(名)信件:信~|书~。