dāo gōng
dāo jì
dāo jiàn
dāo kē
dāo mén
dāo tóu
dāo pí
dāo mò
dāo niè
dāo gōng
dāo guī
dāo qiāng
dāo zhuī
dāo gōu
dāo fǔ
dāo huán
dāo dá
dāo bǐng
dāo yā
dāo kè
dāo piàn
dāo kuǎn
dāo jù
dāo rèn
dāo kǒu
dāo shéng
dāo chì
dāo bà
dāo mèng
dāo fēng
dāo qiào
dāo yè
dāo shì
dāo shuò
dāo qiē
dāo dòu
dāo mì
dāo huǒ
dāo míng
dāo lì
dāo zǔ
dāo lián
dāo chì
dāo zhōu
dāo jǐ
dāo fēng
dāo bǐ
dāo chán
dāo shāng
dāo jǐ
dāo shū
dāo shēn
dāo ná
dāo shān
dāo jiàn
dāo bǎ
dāo xiāo
dāo jǐ
dāo bì
dāo shuò
dāo zhēn
dāo xiān
dāo mǒ
dāo bèi
dāo cóng
dāo zhàng
dāo bǐ
dāo dòu
dāo máng
dāo jī
dāo dùn
dāo bīng
dāo hén
dāo fǎ
dāo bà
dāo zhàng
dāo huán
dāo shù
dāo bān
dāo chuāng
dāo fēng
dāo rén
dāo dāo
dāo zhēn
dāo quān
dāo jù
dāo zi
dāo lang
dāo qiāng
dāo chǐ
dāo má
dāo jiǎn
dāo bù
dāo qián
dāo niè
dāo yú
dāo zhá
jīn jiàn
shǒu jiàn
qì jiàn
huì jiàn
xǔ jiàn
xuán jiàn
kuǎi jiàn
è jiàn
fēng jiàn
àn jiàn
yù jiàn
tí jiàn
gǔ jiàn
bá jiàn
jiǎng jiàn
mù jiàn
qīng jiàn
huì jiàn
qīng jiàn
huā jiàn
jiàn jiàn
bān jiàn
fù jiàn
guān jiàn
hàn jiàn
fēng jiàn
chǐ jiàn
gū jiàn
jiǎo jiàn
shuāng jiàn
fēng jiàn
ōu jiàn
xīng jiàn
zhù jiàn
gē jiàn
jiè jiàn
chǔ jiàn
cì jiàn
làng jiàn
xióng jiàn
cháng jiàn
zhòng jiàn
shān jiàn
pèi jiàn
chěng jiàn
zhàng jiàn
pú jiàn
gōng jiàn
píng jiàn
xiàng jiàn
kòu jiàn
guà jiàn
cí jiàn
gù jiàn
jī jiàn
mài jiàn
sī jiàn
bǎo jiàn
qí jiàn
zhì jiàn
fú jiàn
jiě jiàn
wán jiàn
shì jiàn
tán jiàn
xué jiàn
shí jiàn
shì jiàn
shū jiàn
shuō jiàn
qín jiàn
hēi jiàn
sǒng jiàn
xǐ jiàn
tí jiàn
líng jiàn
bān jiàn
mái jiàn
jué jiàn
cì jiàn
tiào jiàn
fú jiàn
dàn jiàn
qǐng jiàn
zhàng jiàn
bié jiàn
yú jiàn
qiāng jiàn
tuō jiàn
dùn jiàn
shuǐ jiàn
dāo jiàn
zhé jiàn
lùn jiàn
xiá jiàn
lù jiàn
jù jiàn
míng jiàn
dài jiàn
sān jiàn
kūn jiàn
yí jiàn
yōng jiàn
wǔ jiàn
fǔ jiàn
lì jiàn
wén jiàn
duǎn jiàn
wú jiàn
lóng jiàn
àn jiàn
shén jiàn
⒈ 刀和剑。古代兵器。
引《史记·春申君列传》:“赵使欲夸楚,为瑇瑁簪,刀剑室以珠玉饰之,请命春申君客。”
《汉书·循吏传·龚遂》:“民有带持刀剑者,使卖剑买牛,卖刀买犊。”
⒉ 泛指武器。
引《水浒传》第一一五回:“张横睁开眼,看了宋江并众将,刀剑如林,军士丛满。”
金属制可用以切砍与刺穿的单刃或双刃兵器。
刀dāo(1)(名)用来切、割、削、砍、铡、斩的工具:菜~。(2)(名)刀形的东西:冰~。(3)(量)纸张的计算单位;一百张叫一刀。
剑读音:jiàn剑jiàn(名)古代兵器;青铜或铁制成;长条形;一端尖;两边有刃;可以佩带。