dāo mò
dāo huán
dāo bǐ
dāo fēng
dāo xiān
dāo bì
dāo zhēn
dāo chǐ
dāo jǐ
dāo kè
dāo shān
dāo chì
dāo yú
dāo rèn
dāo lián
dāo mì
dāo piàn
dāo bǐ
dāo niè
dāo shù
dāo gōng
dāo jiǎn
dāo má
dāo shéng
dāo gōng
dāo dòu
dāo qiē
dāo chì
dāo quān
dāo fēng
dāo chuāng
dāo qiāng
dāo kuǎn
dāo qián
dāo yè
dāo dāo
dāo máng
dāo shēn
dāo kǒu
dāo jiàn
dāo cóng
dāo bān
dāo huǒ
dāo zhōu
dāo jī
dāo huán
dāo bǐng
dāo shuò
dāo rén
dāo ná
dāo zhēn
dāo zǔ
dāo fǎ
dāo zhá
dāo jiàn
dāo qiāng
dāo shāng
dāo bà
dāo pí
dāo zhuī
dāo hén
dāo lang
dāo bù
dāo mǒ
dāo shū
dāo kē
dāo bǎ
dāo xiāo
dāo míng
dāo bà
dāo zi
dāo lì
dāo guī
dāo fǔ
dāo zhàng
dāo jì
dāo jǐ
dāo jù
dāo mèng
dāo qiào
dāo dùn
dāo niè
dāo gōu
dāo chán
dāo tóu
dāo bèi
dāo mén
dāo bīng
dāo shì
dāo jù
dāo dòu
dāo jǐ
dāo fēng
dāo zhàng
dāo dá
dāo shuò
dāo yā
yī fēng
bì fēng
bì fēng
kǎo fēng
lài fēng
xí fēng
jīn fēng
yù fēng
yán fēng
dōng fēng
shāng fēng
pái fēng
qīng fēng
yín fēng
là fēng
lòu fēng
gǔ fēng
tōu fēng
liáo fēng
yàn fēng
zhāo fēng
tòu fēng
láng fēng
liú fēng
shàng fēng
xuān fēng
dé fēng
guā fēng
fèn fēng
lì fēng
ēn fēng
yí fēng
gāo fēng
hē fēng
nì fēng
yīng fēng
jī fēng
zhěng fēng
yáo fēng
bēi fēng
suí fēng
cuō fēng
rú fēng
shī fēng
qiāng fēng
jì fēng
lán fēng
chuán fēng
bó fēng
máng fēng
lù fēng
pái fēng
guān fēng
cháng fēng
tǔ fēng
hòu fēng
shī fēng
bèi fēng
jīn fēng
gāng fēng
xuān fēng
dòu fēng
shuāng fēng
biàn fēng
chěng fēng
sōng fēng
chéng fēng
niè fēng
gū fēng
wēn fēng
yǔ fēng
zuǒ fēng
ěr feng
měi fēng
jiān fēng
huái fēng
hēi fēng
guò fēng
chén fēng
gǔ fēng
sù fēng
qīn fēng
sù fēng
chāng fēng
ruò fēng
dào fēng
bǎ fēng
yán fēng
yǎn fēng
yù fēng
yáng fēng
pǎo fēng
dōng fēng
zhèng fēng
mài fēng
diē fēng
zhòng fēng
háo fēng
huà fēng
hóng fēng
shùn fēng
zé fēng
jù fēng
péi fēng
rén fēng
biàn fēng
chún fēng
chāng fēng
biāo fēng
mén fēng
jǐng fēng
dào fēng
cú fēng
shì fēng
bèi fēng
chá fēng
qí fēng
cháo fēng
wēi fēng
xì fēng
má fēng
bǔ fēng
huí fēng
zuò fēng
chǐ fēng
piān fēng
zhèng fēng
hài fēng
qiáo fēng
shǐ fēng
yáng fēng
náng fēng
liǎo fēng
cān fēng
chì fēng
shēng fēng
chéng fēng
shī fēng
liǎo fēng
xìn fēng
xiá fēng
tuán fēng
zhēn fēng
líng fēng
shuāi fēng
péng fēng
huǒ fēng
zhāng fēng
líng fēng
jié fēng
shān fēng
líng fēng
shú fēng
zuó fēng
máng fēng
xuàn fēng
chén fēng
yí fēng
gān fēng
dōng fēng
xùn fēng
fú fēng
fàn fēng
xiān fēng
bèi fēng
tóng fēng
dìng fēng
zēng fēng
rè fēng
jiē fēng
píng fēng
qǐ fēng
qiāng fēng
miǎo fēng
diān fēng
cǎi fēng
qiú fēng
lì fēng
xīn fēng
zhōu fēng
mái fēng
tōu fēng
gǎn fēng
xié fēng
bài fēng
chūn fēng
zhú fēng
tuō fēng
kǎi fēng
wāi fēng
yún fēng
zhǎng fēng
lín fēng
hái fēng
yán fēng
xiàng fēng
tiān fēng
bào fēng
lòu fēng
xì fēng
yáng fēng
yōu fēng
shǒu fēng
tuí fēng
liǔ fēng
liè fēng
yī fēng
qiāng fēng
kǒu fēng
huáng fēng
fàng fēng
dào fēng
shǒu fēng
xīn fēng
dà fēng
fēi fēng
wàng fēng
duǒ fēng
sā fēng
huáng fēng
chèn fēng
qù fēng
tuō fēng
xiān fēng
le fēng
bīn fēng
huā fēng
kū fēng
dǎng fēng
tāng fēng
xiào fēng
lì fēng
nuǎn fēng
xī fēng
wǔ fēng
bì fēng
xiāng fēng
fān fēng
jìng fēng
mó fēng
chī fēng
sēn fēng
wáng fēng
xiān fēng
shàn fēng
yóu fēng
zāo fēng
fǎn fēng
méi fēng
píng fēng
yòu fēng
hán fēng
wén fēng
mí fēng
chún fēng
zéi fēng
xīng fēng
qū fēng
jì fēng
jūn fēng
tōng fēng
nán fēng
liè fēng
tiáo fēng
shí fēng
tāo fēng
lè fēng
jié fēng
lǜ fēng
shā fēng
táng fēng
jiàn fēng
zhī fēng
yí fēng
liè fēng
hóu fēng
dāng fēng
tà fēng
chù fēng
yǎ fēng
xuě fēng
bìng fēng
niè fēng
jù fēng
zǎn fēng
bì fēng
huì fēng
jiǔ fēng
sòng fēng
zhà fēng
shǔ fēng
xíng fēng
dǒu fēng
kě fēng
fāng fēng
hé fēng
huà fēng
xióng fēng
róu fēng
yù fēng
⒈ 佛教语。人临终时,备受死苦,四大分离。其中风解肢节如刀,名为刀风。
引《正法念处经·身念处品三》:“或以天眼见命终时,刀风皆动,皮肉筋骨,脂髓精血,一切解截。”
唐道绰《安乐集》卷上:“若刀风一至,百苦凑身。”
⒉ 泛指狂暴的风。
引郭小川《战台风》诗:“刀风箭雨入海岛,杀气重重直指红旗百丈杆。”
刀dāo(1)(名)用来切、割、削、砍、铡、斩的工具:菜~。(2)(名)刀形的东西:冰~。(3)(量)纸张的计算单位;一百张叫一刀。
风读音:fēng[ fēng ]1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。
2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。
3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。
4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。
5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。
6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。
7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。
8. 姓。