kuò qiàn
kuò luò
kuò jiě
kuò xī
kuò shì
kuò huái
kuò dàn
kuò xiào
kuò wǎng
kuò kè
kuò tuò
kuò qíng
kuò xī
kuò jìn
kuò sǎng
kuò lüè
kuò bié
kuò dá
kuò shū
kuò lǎo
kuò rán
kuò biǎn
kuò dà
kuò yī
kuò gǎng
kuò cóng
kuò dàng
kuò jué
kuò shào
kuò jiǒng
kuò rén
kuò yè
kuò lǎng
kuò shū
kuò xiá
kuò lǐ
kuò jī
kuò yì
kuò yū
kuò chuò
kuò yuǎn
kuò pì
kuò niè
kuò bù
kuò xiá
kuò qi
kuò lùn
kuò lǎo
kuò liáo
kuò dàng
kuān dà
sān dà
hóng dà
lián dà
kuò dà
dūn dà
liǎn dà
chāng dà
xìng dà
hún dà
kuǎ dà
tuō dà
xiǎo dà
zhǎng dà
dú dà
péng dà
ào dà
jīng dà
lǎo dà
sì dà
yǐ dà
zì dà
rén dà
bì dà
pǔ dà
pī dà
bǎo dà
qiáng dà
hóng dà
chěn dà
chì dà
èr dà
liù dà
zhèng dà
hào dà
féi dà
dǎo dà
guǎng dà
qí dà
jìn dà
xiù dà
wèi dà
hào dà
dāi dà
mìng dà
dǒu dà
ruò dà
tuò dà
mǎn dà
jí dà
hóng dà
kuò dà
sōng dà
gàn dà
bāo dà
zhuāng dà
gāo dà
yuǎn dà
jiǔ dà
bù dà
duō dà
kuàng dà
zhà dà
huī dà
shuò dà
gāng dà
yóu dà
hān dà
chéng dà
fù dà
pí dà
tuō dà
dǎo dà
jīn dà
yōu dà
hòu dà
zhuàng dà
zuò dà
wěi dà
chóng dà
zēng dà
dào dà
cū dà
zhuāng dà
ā dà
yǎn dà
páng dà
jiào dà
wěi dà
liǎng dà
pì dà
dōu dà
tiān dà
tā dà
kuā dà
diàn dà
guì dà
léng dà
gàng dà
kàn dà
jiǔ dà
zhōng dà
zú dà
yóu dà
ná dà
dūn dà
chuàng dà
wǔ dà
mò dà
fēng dà
jié dà
huǒ dà
mù dà
duō dà
bāo dà
huáng dà
mò dà
yuè dà
bó dà
bàn dà
kuā dà
jù dà
guāng dà
bǎo dà
tóu dà
dǐng dà
hóng dà
hú dà
zūn dà
wǎ dà
zhāng dà
zuò dà
máng dà
fàng dà
bái dà
chóng dà
cuò dà
wěi dà
sàn dà
bù dà
kuò dà
kān dà
jùn dà
yè dà
xǔ dà
cù dà
hán dà
kāi dà
hù dà
háo dà
wěi dà
chǐ dà
zhà dà
yū dà
chě dà
yè dà
héng dà
guī dà
zuò dà
shèng dà
cū dà
xióng dà
qī dà
hóng dà
shēn dà
dǎn dà
diē dà
huà dà
jiāo dà
kǒu dà
shì dà
⒈ 形容知识、气度、性格等方面宽阔博大。
引《吕氏春秋·论人》:“故知一,则应物变化,阔大渊深,不可测也。”
宋罗大经《鹤林玉露》卷九:“二公( 李白、杜甫 )所以为诗人冠冕者,胸襟阔大故也。”
明王守仁《传习录》卷中:“若得朋友讲习,则此志纔精健阔大,纔有生意。”
沙汀《记贺龙》二:“我似乎更加认识了他那种性格上的阔大不羁的特点。”
⒉ 指具体事物在体积、面积、数量等方面超过一般或超过所比较的对象。
引鲁迅《书信集·致钱杏邨》:“此书原本还要阔大一点,是毛边的,已经旧主人切小。”
洪深《戏剧导演的初步知识》下篇三:“物体近者阔大而远者微小。”
许杰《旅途小记》:“那刚才被我踏过来的道路,自然也比较的阔大。”
广大。《吕氏春秋.季春纪.论人》:「故知一,则应物变化,阔大渊深,不可测也。」
阔kuò(1)(形)基本义:(面积)宽;广阔:(面积)宽;广阔(2)(形)阔绰;阔气;有钱:摆~|他~起来了。
大读音:dà,dài[ dài ]1. 〔大夫〕医生(“夫”读轻声)。
2. 〔大王〕戏曲、旧小说中对强盗首领的称呼(“王”读轻声)。