zūn xuān
zūn zhāng
zūn jià
zūn wēi
zūn jiǎng
zūn jīng
zūn shàng
zūn chēng
zūn huá
zūn jì
zūn jiè
zūn ān
zūn guān
zūn shí
zūn shī
zūn lǚ
zūn sǎo
zūn qián
zūn hòu
zūn táng
zūn dà
zūn róng
zūn kè
zūn lín
zūn ài
zūn gāo
zūn shǔ
zūn fèng
zūn wáng
zūn bēi
zūn fú
zūn hòu
zūn zhòng
zūn zhǎng
zūn rén
zūn ràng
zūn cì
zūn xián
zūn shèng
zūn jià
zūn bì
zūn nián
zūn tái
zūn hòu
zūn jié
zūn yōu
zūn fǔ
zūn xiǎn
zūn tán
zūn zhì
zūn róng
zūn rèn
zūn lèi
zūn wèi
zūn zhě
zūn chǒng
zūn guì
zūn kǔn
zūn léi
zūn rǎng
zūn jìng
zūn jūn
zūn shèng
zūn shì
zūn xìng
zūn gēng
zūn jiǔ
zūn míng
zūn yuǎn
zūn zǔ
zūn yán
zūn fū
zūn fǔ
zūn chóng
zūn quán
zūn gāng
zūn yán
zūn chǐ
zūn míng
zūn mìng
zūn lǎo
zūn gōng
zūn jué
zūn shàng
zūn lǐ
zuò dà
fēng dà
jiǔ dà
hóng dà
bàn dà
chéng dà
tiān dà
chěn dà
zuò dà
dǒu dà
pī dà
zú dà
jí dà
yuè dà
cuò dà
zūn dà
duō dà
hún dà
kuān dà
gàn dà
zhōng dà
guāng dà
ná dà
xiǎo dà
zhà dà
hù dà
zhuāng dà
ruò dà
shèng dà
mò dà
zì dà
kāi dà
hān dà
zhèng dà
wèi dà
pí dà
cù dà
kuò dà
chuàng dà
wěi dà
dōu dà
zhǎng dà
tuō dà
féi dà
chóng dà
tuō dà
wěi dà
jié dà
yǐ dà
lián dà
xióng dà
bù dà
rén dà
dào dà
yóu dà
mù dà
zhuāng dà
hóng dà
zhà dà
huáng dà
huī dà
hóng dà
liù dà
wěi dà
jiāo dà
kuā dà
fàng dà
xǔ dà
péng dà
huǒ dà
guǎng dà
fù dà
sān dà
páng dà
kǒu dà
qiáng dà
kuò dà
diàn dà
hào dà
wěi dà
pì dà
wǎ dà
jīng dà
bāo dà
dǎn dà
mǎn dà
dǐng dà
hào dà
gàng dà
bāo dà
wǔ dà
gāo dà
zēng dà
hán dà
lǎo dà
sì dà
jù dà
hòu dà
xiù dà
jiǔ dà
dǎo dà
chì dà
léng dà
tuò dà
guì dà
kàn dà
cū dà
gāng dà
máng dà
bó dà
liǎng dà
jìn dà
yōu dà
dūn dà
háo dà
dú dà
yè dà
bì dà
jīn dà
guī dà
huà dà
jiào dà
zuò dà
bái dà
qí dà
kuā dà
pǔ dà
hú dà
dāi dà
dǎo dà
tā dà
bǎo dà
ào dà
duō dà
kuàng dà
yóu dà
èr dà
hóng dà
yū dà
bù dà
shuò dà
kuǎ dà
kān dà
zhuàng dà
kuò dà
héng dà
chóng dà
chāng dà
zhāng dà
hóng dà
qī dà
diē dà
dūn dà
yè dà
mìng dà
jùn dà
xìng dà
bǎo dà
mò dà
shēn dà
cū dà
ā dà
sōng dà
chě dà
yǎn dà
chǐ dà
shì dà
sàn dà
tóu dà
liǎn dà
yuǎn dà
⒈ 至高至大;尊贵伟大。
引汉董仲舒《春秋繁露·奉本》:“孔子曰:‘唯天为大;唯尧则之。’则之者,大也,巍巍乎其有成功也,言其尊大以成功也。”
《旧唐书·礼仪志一》:“明配尊大,昊天是也。”
《旧唐书·窦建德传》:“后世充废侗自立,乃絶之,始自尊大,建天子旌旗。”
《明史·李文忠传》:“景隆贵公子,不知兵,惟自尊大。”
⒉ 敬重。
引清李渔《慎鸾交·久要》:“小生素重天伦,看了生身的父母,极其尊大,不敢在他面前浪措一词。”
尊zūn(1)(名)地位或辈份高:~卑|~亲|~长。(2)(形)敬重:~敬|~师爱生。(3)(名)敬辞;旧时称跟对方有关的人或事物:~府|~驾|~夫人|~姓大名。(4)量词:ɑ)用于神佛塑像:一~佛像。b)用于炮:十~大炮。尊zūn同‘樽’。
大读音:dà,dài[ dài ]1. 〔大夫〕医生(“夫”读轻声)。
2. 〔大王〕戏曲、旧小说中对强盗首领的称呼(“王”读轻声)。