zú gòu
zú cháng
zú zhǐ
zú jiàn
zú kuān
zú gōu
zú jù
zú yī
zú chuàn
zú huái
zú jiǎn
zú xīn
zú bèi
zú jiǎn
zú zhì
zú jìn
zú chǐ
zú chì
zú lìn
zú qián
zú jīn
zú fū
zú qiú
zú zú
zú jìng
zú lì
zú róng
zú zhǎo
zú jì
zú gǎn
zú xià
zú yì
zú shí
zú jiǎn
zú lún
zú zhèng
zú é
zú mò
zú yǐ
zú dǐ
zú gōng
zú dà
zú bù
zú gòu
zú yīn
zú bīng
zú jìng
zú gōng
zú zhí
zú duō
zú chōng
zú chán
zú guān
zú shù
zú jǐ
zú bàn
zú zhǒng
zú zhǐ
zú bǎn
zú chéng
zú gāo
zú bù
zú lǚ
chāng dà
jí dà
kǒu dà
zēng dà
bì dà
wǎ dà
bù dà
hù dà
yǎn dà
lǎo dà
kuā dà
bǎo dà
shēn dà
gāng dà
zhuàng dà
fàng dà
zhǎng dà
yè dà
chóng dà
xìng dà
sàn dà
hán dà
bāo dà
guāng dà
mǎn dà
fēng dà
mò dà
rén dà
jùn dà
bù dà
ruò dà
guì dà
yè dà
zhà dà
xiù dà
liǎn dà
chéng dà
wèi dà
zuò dà
dǎo dà
yōu dà
kān dà
hào dà
liù dà
máng dà
bó dà
sōng dà
dāi dà
bàn dà
ào dà
pí dà
kàn dà
qī dà
féi dà
fù dà
zūn dà
kāi dà
mò dà
duō dà
kuò dà
chóng dà
chě dà
háo dà
péng dà
hóng dà
hún dà
tuō dà
wěi dà
sì dà
huáng dà
jù dà
dǐng dà
guǎng dà
jié dà
jiǔ dà
zú dà
tā dà
shuò dà
tuò dà
hóng dà
ā dà
cū dà
xióng dà
zhōng dà
hóng dà
pī dà
jīn dà
jiǔ dà
yuǎn dà
bāo dà
jīng dà
mù dà
jiào dà
dǒu dà
wěi dà
cuò dà
hú dà
tóu dà
wǔ dà
duō dà
chěn dà
wěi dà
liǎng dà
dú dà
hòu dà
xiǎo dà
hān dà
héng dà
kuò dà
yǐ dà
mìng dà
cù dà
kuò dà
zhuāng dà
zhà dà
shì dà
cū dà
kuān dà
diē dà
èr dà
tuō dà
chǐ dà
zhèng dà
kuàng dà
dǎn dà
shèng dà
gàn dà
pǔ dà
zuò dà
hóng dà
dūn dà
yuè dà
chì dà
léng dà
chuàng dà
zì dà
bǎo dà
zuò dà
páng dà
pì dà
dǎo dà
bái dà
kuā dà
yóu dà
zhāng dà
hào dà
dūn dà
zhuāng dà
huī dà
qiáng dà
huà dà
diàn dà
dào dà
qí dà
huǒ dà
dōu dà
hóng dà
gāo dà
lián dà
xǔ dà
wěi dà
yū dà
ná dà
guī dà
sān dà
jìn dà
jiāo dà
gàng dà
kuǎ dà
yóu dà
tiān dà
⒈ 值得称道。
引《汉书·张敞传》:“敞为人敏疾,赏罚分明,见恶輒取,时时越法纵舍,有足大者。”
颜师古注引晋灼曰:“越法纵舍,即足大者也。”
足zú(1)(名)脚;腿:~迹|~球|画蛇添~。(2)(名)器物下部形状像腿的部分:鼎~。足zú(1)(形)充足;足够:~额|~金|~数|~月|富~|丰衣~食。(2)(副)够得上某种数量或程度:菜~有十斤。(3)(副)足以(多用于否定式):不~为凭|微不~道。
大读音:dà,dài[ dài ]1. 〔大夫〕医生(“夫”读轻声)。
2. 〔大王〕戏曲、旧小说中对强盗首领的称呼(“王”读轻声)。