gān guō
gān féi
gān lì
gān shù
gān cuì
gān yíng
gān shù
gān zhǐ
gān xiān
gān mì
gān fú
gān zuì
gān tíng
gān pèi
gān páo
gān wèi
gān yáo
gān yíng
gān zú
gān shàn
gān guō
gān shuǐ
gān láo
gān pín
gān mù
gān bà
gān yú
gān jū
gān quán
gān míng
gān dǐng
gān xīn
gān xīn
gān fù
gān chóng
gān gǒng
gān jiāo
gān zhuàn
gān lào
gān kǒu
gān rǔ
gān fú
gān cí
gān yí
gān yǎng
gān ěr
gān chuò
gān zhàn
gān guì
gān rùn
gān liǎo
gān jú
gān hù
gān niàng
gān lín
gān de
gān zhēn
gān shǔ
gān cuì
gān yè
gān chá
gān jiào
gān sù
gān dāng
gān fāng
gān wáng
gān yǔ
gān jī
gān liū
gān yú
gān jié
gān fú
gān cuì
gān xīn
gān shuǎng
gān yán
gān zhè
gān yuàn
gān kǔ
gān yāo
gān shì
gān zhèn
gān zhè
gān yuē
gān zhì
gān gě
gān lín
gān jié
gān yuān
gān bō
gān shí
gān tián
gān jiàn
gān zǐ
gān tú
gān lè
gān qù
gān ruǎn
gān gān
gān liè
gān lán
gān guǒ
gān míng
gān zé
gān fēng
gān liè
gān dài
gān xiū
gān jǐng
gān yán
gān cǎo
gān lù
gān liū
gān yì
gān zī
gān qí
gān lǔ
gān shǔ
gān fēn
gān cān
gān cuì
gān rǎng
gān là
gān yóu
gān shí
gān gāo
gān táng
gān měi
gān shí
gān xiāng
gān chén
gān lǐ
gān huá
gān jiǔ
gān mián
gān suān
gān qǐn
⒈ 瓠的一种。
引《诗·小雅·南有嘉鱼》:“南有樛木,甘瓠纍之。”
朱熹集传:“东莱吕氏曰:‘瓠有甘有苦,甘瓠则可食者也。’”
汉桓宽《盐铁论·散不足》:“自鲍甘瓠,热粱和炙。”
元虞集《题渔村图》诗:“已烹甘瓠当晨餐,更擷寒蔬共萑席。”
甘gān(1)(形)使人满意的;甜(跟‘苦’相对):~泉|~露|同~共苦。(2)自愿;乐意(限于不好的事):~愿|不~落后。(3)(Gān)姓。
瓠读音:hù瓠hù(名)一年生草本植物;爬蔓;夏开白花;果实长圆形;嫩时可吃。