gān wáng
gān fù
gān jiào
gān tú
gān zhàn
gān là
gān shí
gān yāo
gān shǔ
gān shuǎng
gān zhì
gān jī
gān jú
gān liè
gān yán
gān kǔ
gān xīn
gān hù
gān fú
gān xiāng
gān yáo
gān yuān
gān guō
gān zuì
gān guǒ
gān zhè
gān yì
gān bà
gān rùn
gān lù
gān qí
gān gān
gān zé
gān yán
gān fú
gān gǒng
gān chá
gān liū
gān liū
gān chuò
gān tíng
gān yóu
gān mù
gān cān
gān lín
gān jū
gān pín
gān zī
gān míng
gān yíng
gān jiǔ
gān gāo
gān měi
gān yǎng
gān rǔ
gān kǒu
gān dǐng
gān zhǐ
gān yuē
gān rǎng
gān shù
gān xiān
gān chóng
gān qù
gān sù
gān de
gān lào
gān fú
gān guì
gān quán
gān lán
gān chén
gān xīn
gān láo
gān fēn
gān shí
gān míng
gān liè
gān zhēn
gān lǔ
gān yíng
gān dāng
gān shí
gān ěr
gān lì
gān guō
gān zú
gān jié
gān tián
gān cí
gān cuì
gān yuàn
gān cuì
gān huá
gān gě
gān yí
gān xīn
gān yè
gān shǔ
gān táng
gān shù
gān zhuàn
gān zhèn
gān zhè
gān cuì
gān pèi
gān zǐ
gān mì
gān yú
gān féi
gān yú
gān qǐn
gān fēng
gān xiū
gān fāng
gān shàn
gān niàng
gān lín
gān ruǎn
gān bō
gān lè
gān jié
gān jiàn
gān páo
gān mián
gān suān
gān wèi
gān cǎo
gān lǐ
gān shì
gān dài
gān yǔ
gān liǎo
gān jiāo
gān jǐng
gān shuǐ
gān cuì
yù xǔ
hóng xiū
tiáo xiū
qiè xiū
ān xiū
bàn xiū
zǎo xiū
sī xiū
cháng xiū
qī xiū
le xiū
yí xiū
gān xiū
chuò xiū
lún xiū
róng xiū
wáng xiū
yǎn xiū
fú xiū
bù xiū
xiǎn xiū
hóng xiū
qián xiū
gào xiū
gōng xiū
huáng xiū
hóng xiū
hóng xiū
pǐ xiū
mǎi xiū
gēng xiū
hóng xiū
lí xiū
bìng xiū
chéng xiū
qīng xiū
huān xiū
sān xiū
gān xiū
yú xiū
ēn xiū
hù xiū
jiǎ xiū
bà xiū
quán xiū
jí xiū
yì xiū
qǐ xiū
biāo xiū
tuì xiū
chǎng xiū
shèn xiū
dǎo xiū
xīn xiū
cì xiū
guān xiū
jī xiū
lè xiū
xún xiū
lǎo xiū
tóng xiū
zhēn xiū
fān xiū
pī xiū
guī xiū
fú xiū
bǔ xiū
ào xiū
ō xiū
xián xiū
tí xiū
lún xiū
mài xiū
gōng xiū
chuí xiū
jiě xiū
情愿罢休;罢手。
⒈ 情愿罢休;罢手。
引唐李咸用《和彭进士感怀》:“人生谁肯便甘休,遇酒逢花且共游。”
清陈天华《警世钟》:“这四种人到今日恨也枉然了,但是使我们四万万人做牛做马,永世不得翻身……我们死也不能和他甘休的!”
邹韬奋《萍踪寄语》七八:“在这班‘孩子们’的心理,大有非得到什么带回去不肯甘休的神气。”
情愿放弃、罢休。唐.李咸用〈和彭进士感怀〉诗:「人生谁肯便甘休?遇酒逢花且共游。」也作「干休」。
甘gān(1)(形)使人满意的;甜(跟‘苦’相对):~泉|~露|同~共苦。(2)自愿;乐意(限于不好的事):~愿|不~落后。(3)(Gān)姓。
休读音:xiū[ xiū ]1. 歇息:休整。休假。休闲。离休。
2. 停止:休业。
3. 完结(多指失败或死亡)。
4. 旧指丈夫把妻子赶回母家,断绝夫妻关系:休妻。
5. 不要:休想。休提。
6. 吉庆,美善,福禄:休咎(吉凶)。
7. 助词,用于语末,与“罢”、“了”等用法相当:归休。
8. 辞去官职:休官。