gān tián
gān páo
gān mù
gān míng
gān xiū
gān dài
gān pèi
gān jiǔ
gān fāng
gān ěr
gān niàng
gān shí
gān cuì
gān guǒ
gān fù
gān yí
gān bō
gān guō
gān gě
gān tíng
gān dǐng
gān zhèn
gān shuǐ
gān gāo
gān měi
gān tú
gān cuì
gān zhǐ
gān shǔ
gān yú
gān rǔ
gān qí
gān shǔ
gān quán
gān lán
gān lín
gān shí
gān zǐ
gān cān
gān kǔ
gān rǎng
gān huá
gān gān
gān fú
gān lù
gān fú
gān lè
gān chá
gān fú
gān liū
gān sù
gān wèi
gān zhì
gān rùn
gān lì
gān yuē
gān shuǎng
gān zī
gān lǐ
gān yāo
gān zhè
gān liè
gān yáo
gān féi
gān yú
gān dāng
gān cuì
gān shù
gān yuān
gān kǒu
gān guì
gān wáng
gān xīn
gān yè
gān lín
gān lào
gān shí
gān suān
gān fēn
gān cuì
gān zhuàn
gān yì
gān liū
gān xīn
gān zú
gān yóu
gān láo
gān lǔ
gān zhàn
gān zhè
gān ruǎn
gān pín
gān shù
gān fēng
gān yán
gān jǐng
gān xiāng
gān yuàn
gān xīn
gān liǎo
gān chóng
gān jié
gān liè
gān mì
gān chén
gān zé
gān jié
gān hù
gān yǎng
gān guō
gān xiān
gān là
gān jī
gān yán
gān jú
gān shàn
gān yíng
gān zhēn
gān qǐn
gān jiāo
gān cǎo
gān mián
gān cí
gān bà
gān de
gān jiào
gān yíng
gān táng
gān míng
gān gǒng
gān jū
gān chuò
gān zuì
gān qù
gān jiàn
gān yǔ
gān shì
miào zhǐ
yuǎn zhǐ
mì zhǐ
shàng zhǐ
lái zhǐ
lùn zhǐ
bù zhǐ
yào zhǐ
yù zhǐ
mì zhǐ
ruì zhǐ
chū zhǐ
chén zhǐ
shī zhǐ
yù zhǐ
wén zhǐ
yán zhǐ
qiú zhǐ
guī zhǐ
cháo zhǐ
xī zhǐ
jūn zhǐ
yú zhǐ
huà zhǐ
chèn zhǐ
xuán zhǐ
hóng zhǐ
chōng zhǐ
mò zhǐ
zhǔ zhǐ
zhōng zhǐ
qǐng zhǐ
fèng zhǐ
hé zhǐ
jī zhǐ
qí zhǐ
pì zhǐ
suì zhǐ
zhāng zhǐ
jiǎo zhǐ
jiào zhǐ
fěng zhǐ
cí zhǐ
quán zhǐ
ēn zhǐ
wáng zhǐ
chēng zhǐ
de zhǐ
ào zhǐ
diào zhǐ
yì zhǐ
wēi zhǐ
shèng zhǐ
zōng zhǐ
jìn zhǐ
fēng zhǐ
hóng zhǐ
cí zhǐ
shèng zhǐ
bèi zhǐ
fú zhǐ
gān zhǐ
lìng zhǐ
cái zhǐ
piào zhǐ
chì zhǐ
yán zhǐ
zūn zhǐ
lè zhǐ
běn zhǐ
fāng zhǐ
yīng zhǐ
chéng zhǐ
dà zhǐ
chuán zhǐ
bǐ zhǐ
chún zhǐ
yì zhǐ
chéng zhǐ
dá zhǐ
yí zhǐ
huáng zhǐ
jiā zhǐ
cí zhǐ
jī zhǐ
fēng zhǐ
甘旨gānzhǐ
(1) 美味的食品
.例鼻欲嗅芬香,口欲嗜甘旨。——《韩诗外传》英delicacy⒈ 甜美。
引汉晁错《论贵粟疏》:“夫寒之於衣,不待轻煖;饥之於食,不待甘旨。”
晋潘岳《闲居赋》:“堇薺甘旨,蓼荽芬芳。”
南朝宋鲍照《园葵赋》:“甘旨蒨脃,柔滑芬芳。”
⒉ 美味的食物。
引南朝梁元帝《金楼子·立言》:“甘旨百品,月祭日祀。”
清蒲松龄《聊斋志异·九山王》:“俄而行酒荐饌,备极甘旨。”
郭沫若《创造十年》十三:“起初是视为销纳外来稿件的尾闾,其实才是一个爱吃甘旨的饕餮。”
⒊ 指养亲的食物。
引南朝梁任昉《上萧太傅固辞夺礼启》:“饥寒无甘旨之资,限役废晨昏之半。”
唐白居易《奏陈情状》:“臣母多病,臣家素贫;甘旨或亏,无以为养;药饵或闕,空致其忧。”
明沉鲸《双珠记·二友推恩》:“目下虽窘,奴家力攻针指,足备甘旨之奉。”
⒋ 指对双亲的奉养。
引明陈汝元《金莲记·昼锦》:“久违甘旨,备歷辛酸。”
《镜花缘》第九四回:“闺臣正因妹妹离别伤感,适听亭亭嘱托堂上甘旨,猛然想起父亲流落天涯之苦,跪在地下,也是大放悲声。”
美味。
甘gān(1)(形)使人满意的;甜(跟‘苦’相对):~泉|~露|同~共苦。(2)自愿;乐意(限于不好的事):~愿|不~落后。(3)(Gān)姓。
旨读音:zhǐ旨zhǐ(1)本义:(形)味美:~酒|甘~。(2)(名)意义;用意;目的:主~|宗~。(3)(名)意旨(特指皇帝的命令):圣~。