gān chá
gān guō
gān liǎo
gān yǎng
gān shù
gān yāo
gān bō
gān fēn
gān zhàn
gān jiào
gān zǐ
gān yán
gān yí
gān liè
gān míng
gān dǐng
gān guō
gān liū
gān kǔ
gān yíng
gān jū
gān gāo
gān xīn
gān quán
gān tíng
gān mù
gān shǔ
gān jiāo
gān gān
gān yuān
gān guì
gān gǒng
gān shǔ
gān cí
gān bà
gān shù
gān táng
gān yǔ
gān míng
gān niàng
gān xiū
gān xīn
gān lǔ
gān xiāng
gān zhè
gān yóu
gān là
gān shí
gān qí
gān mì
gān chén
gān yíng
gān cuì
gān zhēn
gān tián
gān wáng
gān láo
gān xīn
gān lín
gān fú
gān pín
gān cuì
gān gě
gān jú
gān qù
gān jǐng
gān jié
gān páo
gān cān
gān sù
gān cuì
gān shuǐ
gān zī
gān lán
gān féi
gān liū
gān cǎo
gān qǐn
gān jiàn
gān zhǐ
gān lào
gān wèi
gān de
gān cuì
gān kǒu
gān huá
gān shuǎng
gān mián
gān shí
gān xiān
gān zé
gān rǔ
gān ruǎn
gān zhèn
gān chóng
gān jī
gān lì
gān jié
gān fú
gān tú
gān yè
gān suān
gān yáo
gān lín
gān rùn
gān chuò
gān fāng
gān zuì
gān liè
gān měi
gān dài
gān fù
gān shàn
gān pèi
gān yú
gān jiǔ
gān shì
gān shí
gān guǒ
gān zhè
gān rǎng
gān lù
gān yuàn
gān yán
gān yú
gān dāng
gān zhuàn
gān zhì
gān ěr
gān yuē
gān hù
gān fú
gān fēng
gān lǐ
gān lè
gān zú
gān yì
⒈ 甘美芳香。泛言食物美好。
引唐白居易《蜀路石妇》诗:“药饵自调节,膳羞必甘馨。”
宋文同《牵牛织女》诗:“后世凡此节,儿女喧家庭。纵横且织鏤,花菓排甘馨。”
⒉ 指美味,佳肴。
引唐白居易《谢官状》:“但以位卑俸薄,家贫亲老,养闕甘馨之费,病乏药石之资。”
甘gān(1)(形)使人满意的;甜(跟‘苦’相对):~泉|~露|同~共苦。(2)自愿;乐意(限于不好的事):~愿|不~落后。(3)(Gān)姓。
馨读音:xīn馨xīn(名)〈书〉散布很远的香气:~香|如兰之~。