gān gǒng
gān quán
gān yán
gān qǐn
gān yán
gān shù
gān yuàn
gān féi
gān cuì
gān xiān
gān yè
gān ěr
gān shuǐ
gān yíng
gān cān
gān shí
gān sù
gān rǎng
gān xiāng
gān jié
gān zhēn
gān là
gān zhàn
gān shuǎng
gān rùn
gān chuò
gān yáo
gān zhèn
gān cuì
gān jiàn
gān lán
gān fāng
gān jié
gān mì
gān fēng
gān cǎo
gān zé
gān zhuàn
gān chá
gān yǔ
gān láo
gān lǐ
gān jū
gān jiāo
gān yǎng
gān shù
gān lè
gān liū
gān tián
gān gāo
gān míng
gān kǔ
gān lín
gān lào
gān lín
gān zhè
gān xīn
gān ruǎn
gān guō
gān xīn
gān chén
gān pín
gān yuān
gān zhǐ
gān liū
gān zhì
gān yíng
gān shí
gān pèi
gān cí
gān yí
gān xiū
gān qí
gān gān
gān mián
gān míng
gān bà
gān huá
gān yāo
gān yóu
gān shàn
gān guì
gān táng
gān yuē
gān shì
gān dǐng
gān cuì
gān tíng
gān lù
gān lǔ
gān fú
gān bō
gān cuì
gān zǐ
gān jiǔ
gān mù
gān dāng
gān měi
gān páo
gān lì
gān fēn
gān liè
gān zī
gān fù
gān wáng
gān jǐng
gān zú
gān guǒ
gān niàng
gān yú
gān gě
gān shí
gān zuì
gān wèi
gān fú
gān qù
gān yú
gān suān
gān shǔ
gān jiào
gān xīn
gān jī
gān zhè
gān guō
gān dài
gān rǔ
gān tú
gān liǎo
gān shǔ
gān jú
gān liè
gān hù
gān yì
gān kǒu
gān fú
gān chóng
gān de
rǔ jiàn
yì jiàn
lòu jiàn
yàn jiàn
yōng jiàn
zhǐ jiàn
dú jiàn
qiān jiàn
dī jiàn
làn jiàn
pín jiàn
bǐ jiàn
bēi jiàn
fā jiàn
qīng jiàn
shuāi jiàn
fán jiàn
jī jiàn
cuì jiàn
zhūn jiàn
zhēng jiàn
xiāng jiàn
yě jiàn
gān jiàn
dài jiàn
cī jiàn
dī jiàn
wū jiàn
zéi jiàn
yōu jiàn
róng jiàn
shū jiàn
miè jiàn
pō jiàn
wěi jiàn
gū jiàn
jiǎn jiàn
rǒng jiàn
lán jiàn
hán jiàn
yí jiàn
shēng jiàn
zuì jiàn
chóu jiàn
fàn jiàn
rǒng jiàn
xià jiàn
yú jiàn
zǐ jiàn
tà jiàn
jiǎn jiàn
xiǎo jiàn
guì jiàn
kuáng jiàn
sàn jiàn
wēi jiàn
biǎn jiàn
suǒ jiàn
dǐ jiàn
bì jiàn
líng jiàn
lún jiàn
qióng jiàn
tān jiàn
huì jiàn
cè jiàn
sù jiàn
wū jiàn
chú jiàn
gǒu jiàn
píng jiàn
fú jiàn
liáng jiàn
⒈ 安于贫贱。
引南朝梁吴均《神仙可学论》:“瀟洒蓽门,乐贫甘贱。”
唐杜牧《除官归京睦州雨霁》诗:“顾我能甘贱,无由得自强。”
甘gān(1)(形)使人满意的;甜(跟‘苦’相对):~泉|~露|同~共苦。(2)自愿;乐意(限于不好的事):~愿|不~落后。(3)(Gān)姓。
贱读音:jiàn贱jiàn(1)(形)(价钱)低(跟‘贵’相对):~卖|~价|菜~了。(2)(形)地位低下(跟‘贵’相对):贫~|卑~。(3)(形)卑鄙;下贱:~骨头|~脾气。(4)(形)谦辞;称有关自己的事物:(您)贵姓?~姓王。