shàng jīn
fú jīn
yǔ jīn
zé jīn
cān jīn
záo jīn
àn jīn
bù jīn
lóng jīn
fú jīn
méng jīn
táo jīn
luó jīn
miàn jīn
wéi jīn
shēng jīn
láng jīn
jiě jīn
píng jīn
rú jīn
shān jīn
wēi jīn
léi jīn
niǎo jīn
shé jīn
tū jīn
xíng jīn
lì jīn
zhú jīn
fú jīn
shā jīn
huà jīn
liàn jīn
lóng jīn
láng jīn
zào jīn
wū jīn
fāng jīn
tóu jīn
biǎn jīn
xiǎn jīn
fěn jīn
máo jīn
miàn jīn
dào jīn
shī jīn
yī jīn
qiān jīn
gé jīn
bèi jīn
yāo jīn
jiǎo jīn
jìng jīn
cháo jīn
zhǐ jīn
wǎng jīn
bái jīn
tuō jīn
shǒu jīn
huáng jīn
hàn jīn
lù jīn
xiāo jīn
bǎn jīn
shuì jīn
mù jīn
méng jīn
yù jīn
gài jīn
hé jīn
jù jīn
lǐng jīn
guàn jīn
zhěn jīn
làn jīn
chī jīn
guān jīn
pèi jīn
lù jīn
bāo jīn
xù jīn
jiān jīn
hóng jīn
qí jīn
pèi jīn
diàn jīn
pī jīn
zhān jīn
shì jīn
qīng jīn
dōu jīn
guō jīn
⒈ 东汉名士郭太字林宗。品学为时所重。“尝於陈梁閒行遇雨,巾一角垫,时人乃故折巾一角,以为‘ 林宗巾 ’。”见《后汉书·郭太传》。后亦称“郭泰巾”、“郭巾”。
引唐黄滔《卢员外浔启》:“伏以员外断籯积学,计斗负才……是故门駢郑市,俗垫郭巾,争俟栽培,互希丹饰。”
清唐孙华《题晋阳遗像》诗:“先朝剩有魏公笏,老辈仍看郭泰巾。”
郭guō(1)(名)古代在城的外围加筑的一道城墙:城~|东~。(2)(Guō)姓。
巾读音:jīn巾jīn(名)擦东西或包裹、覆盖东西的小块的纺织品:手~|毛~|头~|围~|领~|枕~。