guān zuò
guān zi
guàn shǒu
guàn jīn
guān fú
guān miǎn
guàn zú
guān biàn
guān zān
guān fú
guān hūn
guàn shì
guān hūn
guān jūn
guān chǎng
guān què
guān cháng
guān jù
guān yì
guān chán
guān lǐ
guān jiàn
guān ruí
guān yù
guān dài
guān ěr
guān guà
guàn jué
guān jiào
guān shì
guān xiá
guān jù
guàn lún
guān zhì
guàn bù
guān wèn
guàn xù
guàn dé
guān zhì
guàn gǒu
guān gǔ
guān mào
guān shēn
guàn lǐ
guān jī
guàn shòu
guàn fú
guàn qún
guān jū
guān pèi
guān zhòu
guān cí
guàn jūn
guān yīng
guān pèi
guān shì
guān cí
guān gài
guàn dài
guān lǚ
guān shí
guān màn
guàn suì
guān jī
guān shì
guān shí
guān mào
guàn piān
guān nián
guàn zǔ
guān jīng
shā jīn
léi jīn
hóng jīn
zhān jīn
huà jīn
méng jīn
pèi jīn
wǎng jīn
láng jīn
láng jīn
qí jīn
fú jīn
bāo jīn
cān jīn
záo jīn
jù jīn
táo jīn
yī jīn
liàn jīn
zhǐ jīn
dōu jīn
zhěn jīn
shuì jīn
píng jīn
pī jīn
àn jīn
hàn jīn
shé jīn
niǎo jīn
zào jīn
miàn jīn
diàn jīn
luó jīn
bái jīn
zé jīn
bù jīn
fú jīn
xù jīn
tuō jīn
jiān jīn
wēi jīn
yù jīn
gài jīn
dào jīn
xiāo jīn
mù jīn
guō jīn
lǐng jīn
làn jīn
xiǎn jīn
wéi jīn
lóng jīn
shàng jīn
fāng jīn
hé jīn
yǔ jīn
fěn jīn
yāo jīn
lù jīn
tū jīn
jiǎo jīn
xíng jīn
máo jīn
qīng jīn
tóu jīn
shī jīn
cháo jīn
lóng jīn
wū jīn
shān jīn
lù jīn
biǎn jīn
shǒu jīn
chī jīn
lì jīn
gé jīn
jìng jīn
zhú jīn
méng jīn
rú jīn
miàn jīn
fú jīn
bǎn jīn
pèi jīn
bèi jīn
shēng jīn
jiě jīn
guān jīn
huáng jīn
guàn jīn
shì jīn
qiān jīn
⒈ 冠和巾。古代用以区别士和庶人。
引《释名·释首饰》:“二十成人,士冠,庶人巾。”
亦泛指头巾。 唐韩愈《送僧澄观》诗:“向风长叹不可见,我欲收敛加冠巾。”
明高启《丁孝廉惠冠巾》诗:“知试山人服,冠巾远寄重。”
⒉ 指官职。
引清袁枚《随园诗话补遗》卷二引吕映薇《帘钩》诗:“严公幕下怜才甚,三掛冠巾是也非。”
⒊ 戴上帽子、头巾。意谓僧人还俗或出仕。
引宋陆游《老学庵笔记》卷七:“﹝杭僧思聪﹞挟琴游梁,日登中贵人之门,久之,遂还俗,为御前使臣。方其将冠巾也, 苏叔党因浙僧入都,送之诗曰:‘试诵《北山移》,为我招琴聪。’诗至,已无及矣。”
明都穆《都公谭纂》卷上:“僧道衍,俗姓姚氏 …… 应珍通儒家书,兼多异术。 衍尽得其传,以才气自负,欲返冠巾。”
1. 把帽子戴在头上:沐猴而冠。
2. 超出众人,居第一位:冠军。
3. 姓。
巾读音:jīn巾jīn(名)擦东西或包裹、覆盖东西的小块的纺织品:手~|毛~|头~|围~|领~|枕~。