qiān chán
qiān guà
qiān dài
qiān zhāi
qiān yòu
qiān záo
qiān wǎn
qiān huáng
qiān shí
qiān duàn
qiān liàn
qiān cóng
qiān yín
qiān zhì
qiān máng
qiān hún
qiān pān
qiān yán
qiān niǔ
qiān dùn
qiān jīn
qiān lǜ
qiān bàn
qiān jī
qiān jiù
qiān yī
qiān wèi
qiān tuō
qiān dòng
qiān xiàn
qiān chè
qiān yáng
qiān zhǎng
qiān xù
qiān lǜ
qiān dài
qiān guà
qiān zhuō
qiān shè
qiān zhì
qiān lián
qiān niàn
qiān rǎo
qiān zhí
qiān luán
qiān zhǒu
qiān màn
qiān lì
qiān zǐ
qiān xié
qiān màn
qiān liú
qiān jí
qiān fù
qiān kè
qiān xīn
qiān rě
qiān shuài
qiān zòng
qiān cuō
qiān bǐ
qiān bān
qiān yǐn
qiān lěi
qiān cháng
qiān bǔ
qiān xiàn
qiān gù
qiān fèi
qiān yán
qiān wén
qiān yì
qiān mù
qiān lián
qiān miǎn
qiān zhì
qiān chē
qiān yì
qiān jí
qiān chě
qiān hóng
qiān wǎn
qiān guà
qiān yuán
qiān yú
qiān chóu
qiān jì
qiān fù
qiān tóu
qiān xì
qiān lǎn
qiān mèng
qiān niú
qiān tǐng
qiān hé
qiān zhuì
qiān bǎn
qiān jū
qiān pò
qiān rǎn
qiān gōu
qiān lā
qiān wù
qiān páng
qiān zhuài
qiān shang
qiān zhì
qiān qíng
qiān bēi
qiān lěng
qiān sú
qiān yè
qiān shì
qiān qiǎng
qiān shù
qiān zhì
qiān lí
qiān gōng
qiān wǎng
qiān mián
qiān chí
qiān chuán
qiān lù
qiān liè
qiān yíng
qiān bì
qiān wèi
qiān fǎng
qiān zá
qiān sī
qiān jū
lóng jīn
zhú jīn
xíng jīn
máo jīn
huáng jīn
shé jīn
bāo jīn
jiǎo jīn
lǐng jīn
hóng jīn
méng jīn
fú jīn
rú jīn
záo jīn
láng jīn
bái jīn
láng jīn
wéi jīn
hàn jīn
diàn jīn
wǎng jīn
jiān jīn
yāo jīn
yǔ jīn
tóu jīn
zhěn jīn
lù jīn
pèi jīn
fú jīn
biǎn jīn
bèi jīn
zào jīn
lóng jīn
gé jīn
píng jīn
zé jīn
yù jīn
shī jīn
jiě jīn
liàn jīn
hé jīn
gài jīn
méng jīn
zhǐ jīn
bù jīn
qiān jīn
cháo jīn
bǎn jīn
yī jīn
miàn jīn
lì jīn
shān jīn
qīng jīn
tū jīn
dào jīn
guō jīn
tuō jīn
fāng jīn
àn jīn
wū jīn
làn jīn
guàn jīn
jù jīn
xiǎn jīn
pī jīn
shuì jīn
wēi jīn
jìng jīn
lù jīn
fěn jīn
shā jīn
niǎo jīn
chī jīn
shǒu jīn
miàn jīn
léi jīn
shàng jīn
táo jīn
shēng jīn
xù jīn
cān jīn
fú jīn
dōu jīn
mù jīn
qí jīn
luó jīn
zhān jīn
pèi jīn
guān jīn
huà jīn
xiāo jīn
shì jīn
⒈ 古代婚礼的一个仪式。新郎新娘用彩缎结同心,并相挽而行。
引宋吴自牧《梦粱录·嫁娶》:“礼官请两新人出房,诣中堂参堂,男执槐简,挂红緑綵,綰双同心结,倒行;女挂于手,面相向而行,谓之‘牵巾’。”
宋孟元老《东京梦华录·娶妇》:“婿於床前请新妇出,二家各出綵段,綰一同心,谓之‘牵巾’,男掛於笏,女搭於手。”
牵qiān(1)(动)拉(人或牲口):~手|~着牛。(2)(动)牵涉:~连|~制。
巾读音:jīn巾jīn(名)擦东西或包裹、覆盖东西的小块的纺织品:手~|毛~|头~|围~|领~|枕~。