sōng tān
sōng chàng
sōng jiāo
sōng wú
sōng kǎn
sōng biāo
sōng lóng
sōng qiú
sōng fú
sōng huáng
sōng chí
sōng bǎi
sōng kǒu
sōng hǔ
sōng huáng
sōng jiě
sōng huǎn
sōng diàn
sōng yīn
sōng mào
sōng chuāng
sōng rén
sōng dòng
sōng yī
sōng fěn
sōng biāo
sōng huó
sōng gōng
sōng hè
sōng shǒu
sōng yǔ
sōng sǎn
sōng xiāng
sōng zhǔ
sōng shēng
sōng luó
sōng xià
sōng biàn
sōng dēng
sōng wù
sōng yè
sōng luó
sōng qiū
sōng jī
sōng cì
sōng gāo
sōng gǔ
sōng fēng
sōng qiū
sōng fáng
sōng jǐn
sōng huà
sōng lú
sōng jīn
sōng shà
sōng shì
sōng qiú
sōng kuai
sōng kāi
sōng zǐ
sōng róng
sōng shè
sōng wén
sōng guān
sōng mù
sōng ruǎn
sōng xuān
sōng bǎi
sōng lài
sōng wǎn
sōng dào
sōng dòng
sōng jué
sōng qiáng
sōng guāng
sōng niǎo
sōng biāo
sōng shí
sōng liáo
sōng cuì
sōng liè
sōng yān
sōng jiāng
sōng zhú
sōng jiāng
sōng máo
sōng yǒu
sōng dà
sōng biāo
sōng huǒ
sōng jié
sōng mén
sōng qì
sōng gǒu
sōng kuǎ
sōng shí
sōng huā
sōng rén
sōng chūn
sōng wán
sōng huá
sōng bào
sōng chāi
sōng pí
sōng màn
sōng jù
sōng xiè
sōng tī
sōng jìn
sōng mì
sōng lì
sōng shù
sōng nì
sōng líng
sōng suì
sōng hòu
sōng tuān
sōng lú
sōng jú
sōng yuán
sōng huáng
sōng jià
sōng chuī
sōng kuān
sōng shí
sōng fàn
sōng bù
sōng zhū
sōng bǎng
sōng qiān
sōng bāo
sōng gāo
sōng hè
sōng yún
sōng péng
sōng xuě
sōng jiōng
sōng ráng
sōng jiǎ
sōng yù
sōng liū
sōng xī
sōng zhēn
sōng qiáo
sōng chí
sōng xiǎo
sōng méi
sōng zhēn
sōng pén
sōng xùn
sōng jìng
sōng láo
sōng qiú
sōng guǒ
sōng zhēn
sōng qiū
sōng lǒng
sōng lì
sōng gāo
sōng fēi
sōng qiáo
sōng dú
sōng fá
sōng fàng
sōng gài
sōng rán
sōng lèi
sōng gé
sōng dèng
sōng luò
sōng tòng
sōng biāo
sōng míng
sōng fáng
sōng měi
sōng ěr
松与菊不畏霜寒,因以喻坚贞节操或具有坚贞节操的人。
⒈ 松与菊不畏霜寒,因以喻坚贞节操或具有坚贞节操的人。
引晋陶潜《归去来兮辞》:“三径就荒,松菊犹存。”
唐刘禹锡《酬令狐相公赠别》诗:“田园松菊今迷路,霄汉鸳鸿久絶羣。”
清龚自珍《己亥杂诗》之一二八:“陶潜酷似卧龙豪,万古潯阳松菊高。”
松sōng(1)(名)松科植物总称:~科植物。(2)(形)松散:~~垮垮。(3)(动)使……松:~~腰带|~~琴弓。(4)(形)经济宽裕:大手大脚;手~得很。(5)(动)解开;放开:~手|~绑。(6)(名)用鱼虾瘦肉等做成的绒状或碎沫状的食品:肉~|鱼~。(7)姓。
菊读音:jú菊jú(1)(名)菊花;草本植物;秋季开花;品种很多;供观赏。有的品种中医入药。(2)(名)这种植物的花:赏~|墨~。(3)(名)(Jú)姓。