sōng huǎn
sōng huáng
sōng chí
sōng lì
sōng shí
sōng fàn
sōng chàng
sōng yè
sōng suì
sōng gǒu
sōng zhēn
sōng ěr
sōng ráng
sōng biāo
sōng líng
sōng luó
sōng luò
sōng jiāng
sōng jià
sōng jiě
sōng cì
sōng chūn
sōng kuǎ
sōng biāo
sōng diàn
sōng ruǎn
sōng xùn
sōng pén
sōng zhēn
sōng nì
sōng gāo
sōng fēng
sōng niǎo
sōng lú
sōng liū
sōng guǒ
sōng kuān
sōng xī
sōng kāi
sōng shí
sōng zhú
sōng mén
sōng sǎn
sōng gài
sōng jīn
sōng yún
sōng wǎn
sōng huó
sōng fáng
sōng gǔ
sōng láo
sōng chāi
sōng qiū
sōng yù
sōng dèng
sōng chuāng
sōng fá
sōng qiú
sōng gōng
sōng jìn
sōng fáng
sōng mào
sōng fēi
sōng huǒ
sōng hè
sōng lài
sōng jìng
sōng qiáng
sōng kǒu
sōng yīn
sōng jù
sōng luó
sōng liè
sōng biàn
sōng qì
sōng qiú
sōng dà
sōng bǎi
sōng qiú
sōng zhū
sōng jī
sōng péng
sōng míng
sōng máo
sōng rán
sōng liáo
sōng dào
sōng zhǔ
sōng hè
sōng zhēn
sōng cuì
sōng wù
sōng bāo
sōng xuān
sōng biāo
sōng fú
sōng lóng
sōng lì
sōng yǒu
sōng huà
sōng gāo
sōng chí
sōng huā
sōng huá
sōng huáng
sōng shà
sōng dòng
sōng dēng
sōng qiáo
sōng bào
sōng shì
sōng biāo
sōng mì
sōng kuai
sōng dú
sōng jiōng
sōng shí
sōng xià
sōng xiǎo
sōng tòng
sōng màn
sōng lǒng
sōng gé
sōng guān
sōng méi
sōng xuě
sōng shǒu
sōng bù
sōng kǎn
sōng tuān
sōng jié
sōng shēng
sōng yǔ
sōng shù
sōng yuán
sōng shè
sōng rén
sōng bǎng
sōng jiāng
sōng jiǎ
sōng jiāo
sōng wú
sōng fěn
sōng yān
sōng huáng
sōng dòng
sōng rén
sōng mù
sōng qiū
sōng zǐ
sōng lèi
sōng bǎi
sōng hǔ
sōng biāo
sōng měi
sōng qiān
sōng fàng
sōng guāng
sōng wén
sōng gāo
sōng jú
sōng xiè
sōng wán
sōng xiāng
sōng qiū
sōng qiáo
sōng jǐn
sōng lú
sōng yī
sōng jué
sōng tī
sōng tān
sōng pí
sōng hòu
sōng chuī
sōng róng
fēng lài
qiān lài
xū lài
shén lài
shuāng lài
shuǎng lài
qīng lài
xiān lài
bīng lài
dì lài
yú lài
zhú lài
běi lài
yīn lài
yōu lài
wǎn lài
qǐ lài
qián lài
shēng lài
shū lài
hán lài
jī lài
míng lài
bǎi lài
sōng lài
rén lài
líng lài
duàn lài
xiāo lài
tiān lài
lín lài
shěn lài
wàn lài
qiū lài
shān lài
xiá lài
风吹松树发出的自然声韵。
⒈ 风吹松树发出的自然声韵。
引唐欧阳衮《南涧寺》诗:“松籟泠泠疑梵唄,柳烟歷歷见招提。”
宋林逋《深居杂兴》诗之一:“隐居松籟细錚然,何独微之重碧鲜。”
清陈步雷《涌泉寺》诗:“风传松籟浑鐘响,云护山光失寺门。”
陈去病《焦山中流遇急湍》诗:“謖謖疑松籟,淙淙响石泉。”
松sōng(1)(名)松科植物总称:~科植物。(2)(形)松散:~~垮垮。(3)(动)使……松:~~腰带|~~琴弓。(4)(形)经济宽裕:大手大脚;手~得很。(5)(动)解开;放开:~手|~绑。(6)(名)用鱼虾瘦肉等做成的绒状或碎沫状的食品:肉~|鱼~。(7)姓。
籁读音:lài籁lài(1)(名)古代的一种箫。(2)(名)从孔穴里发出的声音;泛指声音。