sōng yè
sōng lì
sōng jiě
sōng láo
sōng fēi
sōng qiáo
sōng péng
sōng zhú
sōng diàn
sōng lú
sōng biāo
sōng míng
sōng rén
sōng kuǎ
sōng jiǎ
sōng lóng
sōng bù
sōng xuān
sōng mì
sōng sǎn
sōng dòng
sōng biāo
sōng yù
sōng pí
sōng qiú
sōng bǎi
sōng jìn
sōng nì
sōng liáo
sōng xùn
sōng yǔ
sōng chāi
sōng jié
sōng hòu
sōng qiān
sōng gài
sōng fàn
sōng shè
sōng gōng
sōng shà
sōng biāo
sōng xià
sōng jiāo
sōng fáng
sōng fàng
sōng qiū
sōng yī
sōng gǔ
sōng xiè
sōng qiū
sōng dēng
sōng dà
sōng kuai
sōng dú
sōng huǒ
sōng huó
sōng tān
sōng cì
sōng luò
sōng huà
sōng qiáng
sōng dòng
sōng hè
sōng biāo
sōng tuān
sōng huáng
sōng pén
sōng gāo
sōng qiú
sōng chūn
sōng huá
sōng zhēn
sōng wù
sōng méi
sōng fá
sōng jià
sōng yuán
sōng tòng
sōng biāo
sōng zǐ
sōng jué
sōng bǎi
sōng qì
sōng niǎo
sōng jù
sōng liè
sōng mào
sōng gāo
sōng màn
sōng luó
sōng huǎn
sōng fáng
sōng guǒ
sōng gǒu
sōng dèng
sōng zhēn
sōng wén
sōng fú
sōng yān
sōng qiū
sōng shí
sōng huáng
sōng wú
sōng jǐn
sōng shǒu
sōng hè
sōng lì
sōng xiāng
sōng lǒng
sōng rán
sōng yún
sōng biàn
sōng yǒu
sōng ěr
sōng fēng
sōng guān
sōng lú
sōng chí
sōng lèi
sōng měi
sōng qiú
sōng jú
sōng kǒu
sōng rén
sōng gé
sōng kǎn
sōng shí
sōng guāng
sōng huā
sōng wǎn
sōng shí
sōng shù
sōng xiǎo
sōng xī
sōng huáng
sōng jiōng
sōng dào
sōng yīn
sōng bǎng
sōng shēng
sōng bāo
sōng cuì
sōng jīn
sōng tī
sōng wán
sōng mù
sōng chuāng
sōng lài
sōng mén
sōng zhēn
sōng fěn
sōng chàng
sōng ráng
sōng ruǎn
sōng chí
sōng qiáo
sōng zhū
sōng hǔ
sōng liū
sōng xuě
sōng jiāng
sōng líng
sōng kāi
sōng jìng
sōng chuī
sōng bào
sōng kuān
sōng róng
sōng shì
sōng máo
sōng jī
sōng luó
sōng jiāng
sōng zhǔ
sōng suì
sōng gāo
yān méi
sōng méi
tái méi
kuài méi
chū méi
zāng méi
hēi méi
cǎi méi
xuǎn méi
yān méi
qīng méi
qì méi
jiāo méi
hóng méi
yuán méi
shí méi
zào méi
mò méi
féi méi
zhǐ méi
lóng méi
ǒu méi
shí méi
hán méi
fàn méi
yìng méi
qí méi
ní méi
là méi
dēng méi
xiāng méi
xǐ méi
jīng méi
zào méi
āi méi
zhū méi
bǎo méi
shè méi
qīng méi
⒈ 指墨。
引宋欧阳修《石篆》诗:“山中老僧忧石泐,印之以纸磨松煤。”
明徐渭《勾勒竹》诗:“自缘勾勒减松煤,非关白雪压枝低。”
清姚鼐《题刘云房少宰涤砚图》诗:“松煤竹管行抛弃,蕉白红丝尘自封。”
⒉ 指制墨原料松烟。参见“松烟”。
引明陶宗仪《辍耕录·墨》:“至魏晋时,始有墨丸,乃漆烟松煤夹和为之。”
松树燃烧后凝成的屑块,可作墨。
松sōng(1)(名)松科植物总称:~科植物。(2)(形)松散:~~垮垮。(3)(动)使……松:~~腰带|~~琴弓。(4)(形)经济宽裕:大手大脚;手~得很。(5)(动)解开;放开:~手|~绑。(6)(名)用鱼虾瘦肉等做成的绒状或碎沫状的食品:肉~|鱼~。(7)姓。
煤读音:méi煤méi(名)黑色固体矿物;主要成分是碳;是古代的植物体受到地下的高温和高压而变质形成的。主要用做燃料和化工原料。也叫煤炭。