sōng luó
sōng lǒng
sōng chūn
sōng qiú
sōng zhēn
sōng huáng
sōng huǎn
sōng jī
sōng luò
sōng hòu
sōng fēng
sōng dú
sōng ráng
sōng xī
sōng fàng
sōng qiáo
sōng tī
sōng chí
sōng liū
sōng bào
sōng bù
sōng bāo
sōng hǔ
sōng lài
sōng kǎn
sōng pí
sōng rán
sōng dòng
sōng lì
sōng fěn
sōng kǒu
sōng fáng
sōng jiǎ
sōng huà
sōng wǎn
sōng biāo
sōng gǔ
sōng nì
sōng fáng
sōng cì
sōng biāo
sōng láo
sōng róng
sōng lèi
sōng zhēn
sōng qiáo
sōng xiǎo
sōng hè
sōng shì
sōng màn
sōng jú
sōng fēi
sōng rén
sōng yān
sōng dèng
sōng yǔ
sōng qiū
sōng gǒu
sōng xià
sōng fá
sōng qiū
sōng huó
sōng yǒu
sōng wén
sōng qiú
sōng dào
sōng huáng
sōng yīn
sōng tān
sōng cuì
sōng líng
sōng gāo
sōng yù
sōng jìng
sōng zǐ
sōng bǎi
sōng rén
sōng fàn
sōng jiāo
sōng gāo
sōng chuāng
sōng mén
sōng péng
sōng chuī
sōng yuán
sōng gài
sōng gé
sōng xiè
sōng dēng
sōng dòng
sōng jiāng
sōng bǎng
sōng jiě
sōng diàn
sōng jiōng
sōng wú
sōng jiāng
sōng kuān
sōng lú
sōng tòng
sōng gāo
sōng zhǔ
sōng fú
sōng jīn
sōng jié
sōng lì
sōng biāo
sōng shēng
sōng tuān
sōng mào
sōng kāi
sōng yī
sōng méi
sōng shà
sōng qiáng
sōng dà
sōng qiān
sōng kuai
sōng niǎo
sōng biàn
sōng zhū
sōng shí
sōng máo
sōng qì
sōng suì
sōng pén
sōng liè
sōng wán
sōng huǒ
sōng biāo
sōng jìn
sōng jù
sōng qiú
sōng zhēn
sōng jué
sōng sǎn
sōng xiāng
sōng guǒ
sōng shí
sōng huá
sōng qiū
sōng huáng
sōng zhú
sōng chāi
sōng lóng
sōng měi
sōng bǎi
sōng kuǎ
sōng mù
sōng gōng
sōng huā
sōng ruǎn
sōng lú
sōng ěr
sōng yún
sōng yè
sōng xuě
sōng luó
sōng jià
sōng shǒu
sōng liáo
sōng guān
sōng xùn
sōng hè
sōng shù
sōng jǐn
sōng mì
sōng chàng
sōng chí
sōng xuān
sōng biāo
sōng wù
sōng shè
sōng shí
sōng míng
sōng guāng
⒈ 宽松;放松。
引《全元散曲·风入松·离情》:“万金良夜霎时欢,犹恨不鬆宽。”
《水浒传》第二三回:“那隻大虫急要挣扎,被武松尽气力纳定,那里肯放半点儿鬆宽。”
《儒林外史》第四回:“求我略鬆宽些,叫做‘瞒上不瞒下’。”
⒉ 谓经济宽裕。
引元秦简夫《东堂老》第二折:“我这般鬆宽的有,也是我万苦千辛积儹成。”
明朱有燉《香囊怨》第四折:“大姐在生时,不曾得些鬆宽与小生共守。”
张仿佗《搬家》:“收下粮,还了饥荒,手头依旧不松宽。”
⒊ 轻松,不紧张。
引杜鹏程《在和平的日子里》第三章:“小刘哭了一阵,心里稍微松宽了。”
王愿坚《足迹》:“曾昭良的心头立时松宽些了。”
放宽、放松。
松sōng(1)(名)松科植物总称:~科植物。(2)(形)松散:~~垮垮。(3)(动)使……松:~~腰带|~~琴弓。(4)(形)经济宽裕:大手大脚;手~得很。(5)(动)解开;放开:~手|~绑。(6)(名)用鱼虾瘦肉等做成的绒状或碎沫状的食品:肉~|鱼~。(7)姓。
宽读音:kuān宽kuān(1)基本义:(形)横的距离大;范围广。(2)(名)宽度:这条河有一里~。(3)(动)放宽;使松缓:~限|~心。(4)(形)宽大;不苛求(跟‘严’相对):~容|从~处理。(5)(形)富裕;宽绰:他手头比过去~多了。(6)(Kuān)姓。