sōng jiāng
sōng xiè
sōng shù
sōng mì
sōng qiáo
sōng luò
sōng xiǎo
sōng gāo
sōng biāo
sōng kǒu
sōng zhēn
sōng fú
sōng qiū
sōng gāo
sōng yān
sōng lài
sōng fěn
sōng shí
sōng tān
sōng yuán
sōng diàn
sōng lǒng
sōng fàn
sōng wán
sōng jiōng
sōng hè
sōng fàng
sōng gé
sōng bǎi
sōng qì
sōng fáng
sōng dà
sōng fēi
sōng zhú
sōng lú
sōng biàn
sōng jué
sōng máo
sōng xuě
sōng róng
sōng líng
sōng yún
sōng yè
sōng yī
sōng mù
sōng dú
sōng huǒ
sōng chí
sōng nì
sōng qiān
sōng jǐn
sōng shǒu
sōng liū
sōng fá
sōng jiǎ
sōng bāo
sōng xùn
sōng rén
sōng guǒ
sōng qiú
sōng biāo
sōng ěr
sōng jīn
sōng cuì
sōng suì
sōng shēng
sōng biāo
sōng zhēn
sōng lì
sōng qiú
sōng qiáo
sōng wú
sōng jìng
sōng huáng
sōng hè
sōng méi
sōng hǔ
sōng gāo
sōng bù
sōng lú
sōng hòu
sōng bǎi
sōng kuān
sōng bǎng
sōng rán
sōng fáng
sōng ráng
sōng sǎn
sōng shè
sōng jiě
sōng zhǔ
sōng shí
sōng liáo
sōng chāi
sōng liè
sōng shì
sōng guāng
sōng chuī
sōng qiū
sōng jià
sōng lóng
sōng ruǎn
sōng guān
sōng lì
sōng jìn
sōng huà
sōng pén
sōng luó
sōng fēng
sōng chí
sōng lèi
sōng shà
sōng pí
sōng gǒu
sōng yīn
sōng chūn
sōng jú
sōng wù
sōng bào
sōng biāo
sōng jiāng
sōng biāo
sōng qiú
sōng gǔ
sōng xià
sōng tī
sōng wén
sōng yǒu
sōng xiāng
sōng gōng
sōng huáng
sōng huá
sōng xuān
sōng zǐ
sōng dēng
sōng màn
sōng chàng
sōng rén
sōng zhū
sōng dòng
sōng měi
sōng kāi
sōng míng
sōng zhēn
sōng mào
sōng qiū
sōng tuān
sōng jī
sōng luó
sōng kuai
sōng tòng
sōng gài
sōng huǎn
sōng kuǎ
sōng dòng
sōng niǎo
sōng dào
sōng láo
sōng jù
sōng shí
sōng huó
sōng qiáng
sōng yǔ
sōng huā
sōng jiāo
sōng jié
sōng mén
sōng xī
sōng cì
sōng chuāng
sōng huáng
sōng dèng
sōng wǎn
sōng yù
sōng péng
sōng kǎn
shū cuì
nuò cuì
lí cuì
qīng cuì
tián cuì
gān cuì
fū cuì
jiān cuì
bèng cuì
báo cuì
shuǎng cuì
fú cuì
bēng cuì
gān cuì
ruǎn cuì
zhēn cuì
ruǎn cuì
sōng cuì
xiān cuì
bì cuì
féi cuì
jiāo cuì
wēi cuì
fēng cuì
jiāo cuì
sōng cuì
jùn cuì
gān cuì
róu cuì
jiāo cuì
xīn cuì
cuō cuì
sū cuì
fēng cuì
qīng cuì
谓声音轻虚清脆。
谓[.好工具]食物酥脆味美。
⒈ 谓声音轻虚清脆。
引元方回《雪后小园》诗:“纸色光新耸坏櫺,履声鬆脆兀閒庭。”
⒉ 谓食物酥脆味美。
引明徐弘祖《徐霞客游记·滇游日记三》:“有一老人持筐卖梨其侧,一钱得三枚,其大如甌,味鬆脆而核甚小,乃种之絶胜者。”
清陈维崧《二郎神·咏梅子》词:“筭颗颗冷香鬆脆,想尔料难胜口。”
清黄景仁《春雨望新安江》诗:“经春山笋节鬆脆,出水河鱼腹膨肚。”
酥松香脆。
如:「这饼干松脆可口,十分好吃。」
松sōng(1)(名)松科植物总称:~科植物。(2)(形)松散:~~垮垮。(3)(动)使……松:~~腰带|~~琴弓。(4)(形)经济宽裕:大手大脚;手~得很。(5)(动)解开;放开:~手|~绑。(6)(名)用鱼虾瘦肉等做成的绒状或碎沫状的食品:肉~|鱼~。(7)姓。
脆读音:cuì脆cuì(1)(形)容易折断、咬裂、破碎:这树枝太~。(2)(形)(声音)清脆:她的嗓音挺~。(3)(形)〈方〉说话做事爽利痛快:他办事很干~。