róng ài
róng gǎo
róng dá
róng bān
róng cuì
róng dàn
róng fū
róng rùn
róng jì
róng jùn
róng pǐn
róng jìng
róng lìn
róng gōng
róng chuán
róng yīng
róng huī
róng xī
róng pò
róng fēn
róng rèn
róng guān
róng qī
róng ān
róng mù
róng yàn
róng jiàn
róng huá
róng chēng
róng wǔ
róng guàn
róng shēn
róng shì
róng yìng
róng guāng
róng chú
róng jìng
róng bāo
róng mào
róng jìn
róng lì
róng fú
róng biàn
róng tài
róng wǔ
róng diāo
róng dùn
róng huò
róng guī
róng yào
róng jiāng
róng mù
róng tiǎn
róng cuì
róng cì
róng biàn
róng chú
róng chǐ
róng chǐ
róng shì
róng jì
róng qǐ
róng měi
róng jiàn
róng kū
róng tuì
róng shì
róng gǎi
róng jiàn
róng tán
róng nà
róng chāng
róng guān
róng fá
róng yǎng
róng chǒng
róng yuàn
róng jìn
róng xiǎn
róng wèi
róng yào
róng rǔ
róng ā
róng qū
róng luò
róng lǎn
róng mìng
róng cǎo
róng gù
róng hè
róng yù
róng jí
róng qìng
róng qī
róng jué
róng dié
róng bì
róng shēng
róng lì
róng zé
róng shèng
róng lù
róng āi
róng mù
róng yàn
róng quán
róng guì
róng luó
róng fēn
róng guó
róng hàn
róng xìng
róng zī
róng fù
róng róng
róng yàn
róng fū
róng chóng
róng huái
róng yuán
róng xiū
róng jù
róng kē
róng lù
róng qīn
róng nián
róng gǎo
róng yuán
róng lài
⒈ 犹富贵荣华。
引明沉德符《野获编·吏部一·玺丞改吏部》:“然而穆(穆文熙 )以计典外謫, 蒋(蒋时馨 )为文选正郎,被劾削籍,两人皆不復振,固不如安于符臺,坐致荣膴,何苦而求启事之荣也。”
清李渔《凰求凤·媒间》:“早别寒酸,来享荣膴。”
⒉ 犹华美。
引清李渔《闲情偶寄·居室·制度》:“每登荣膴之堂,见其辉煌错落者星布棋列,此心未尝不动。”
荣róng(1)(形)草木茂盛:本固枝~。(2)(形)兴盛:繁~。(3)(形)光荣:~誉|虚~。
膴读音:hū,wǔ[ wǔ ]1. 肥沃:“周原膴膴。”
2. 厚:“琐琐姻亚,则无膴仕。”
3. 盛,多:民蕃物膴。