róng huò
róng bì
róng guì
róng jué
róng ài
róng tiǎn
róng dùn
róng qǐ
róng yàn
róng jì
róng bān
róng mìng
róng mù
róng cǎo
róng cì
róng nà
róng luó
róng tài
róng guān
róng rǔ
róng bāo
róng yù
róng jìn
róng róng
róng chāng
róng jiāng
róng yǎng
róng qīn
róng wǔ
róng jìn
róng chǐ
róng shèng
róng chēng
róng dié
róng guó
róng qī
róng yuán
róng jìng
róng luò
róng pǐn
róng jí
róng lài
róng shì
róng jiàn
róng jìng
róng chú
róng guāng
róng mù
róng dàn
róng guàn
róng chuán
róng qìng
róng jù
róng guān
róng yuàn
róng shēng
róng yàn
róng dá
róng yuán
róng tán
róng mù
róng rùn
róng shì
róng yàn
róng jiàn
róng chóng
róng gǎo
róng jiàn
róng lù
róng yào
róng lìn
róng jì
róng huái
róng ān
róng wǔ
róng lù
róng huá
róng xiǎn
róng shēn
róng fēn
róng tuì
róng ā
róng xī
róng pò
róng jùn
róng cuì
róng yīng
róng qū
róng fū
róng quán
róng zī
róng gù
róng chǒng
róng lì
róng zé
róng shì
róng lì
róng hè
róng fū
róng cuì
róng diāo
róng gōng
róng fú
róng měi
róng xiū
róng lǎn
róng wèi
róng nián
róng kē
róng fù
róng gǎi
róng guī
róng yào
róng mào
róng biàn
róng fēn
róng biàn
róng yìng
róng gǎo
róng kū
róng āi
róng fá
róng hàn
róng chǐ
róng rèn
róng qī
róng xìng
róng chú
róng huī
⒈ 盛赞。
引宋范仲淹《南京府学生朱从道名述》:“朱生振迹於盛德之下,发名於善教之始,何必申繻之剧论,岂异夫子之荣褒者哉!”
⒉ 荣显褒扬。指地位、名誉。
引明沉德符《野获编·徵梦·仪铭袁宗皋》:“致位上卿一品,前后富贵者三十年而后殁,荣褒悉备,世无贬词,可谓幸矣。”
荣róng(1)(形)草木茂盛:本固枝~。(2)(形)兴盛:繁~。(3)(形)光荣:~誉|虚~。
褒读音:bāo褒bāo(形)赞扬;跟“贬”相对:~扬|~奖|~贬|~义词。