liáo shā
fǔ shā
zhù shā
hóng shā
dì shā
jiè shā
guī shā
xiāng shā
qīn shā
cuàn shā
yāo shā
zhuó shā
gé shā
wàng shā
pēng shā
qiú shā
sāo shā
cōng shā
juàn shā
zì shā
kuì shā
dào shā
è shā
yǎng shā
wǎn shā
liú shā
jiǎo shā
dà shā
mǒ shā
děng shā
àn shā
zhōng shā
chī shā
jìn shā
jǐng shā
chóu shā
dú shā
dào shā
fú shā
pū shā
mò shā
chōu shā
dǎ shā
miè shā
lùn shā
páng shā
chāo shā
jié shā
qiāng shā
yǎn shā
zhèn shā
shēng shā
jué shā
xiàn shā
gù shā
qū shā
qù shā
niáng shā
lǜ shā
jué shā
yàn shā
dēng shā
jiǎo shā
yāo shā
gǔ shā
hōng shā
ài shā
chōng shā
kè shā
xiān shā
cè shā
biǎn shā
chóu shā
làn shā
qī shā
kǔ shā
chuí shā
piāo shā
shāo shā
zhū shā
sǐ shā
luán shā
ōu shā
tuī shā
pěng shā
kě shā
biāo shā
bó shā
jǔ shā
chán shā
kēng shā
bù shā
jié shā
chóu shā
zá shā
jí shā
chù shā
rèn shā
bā shā
sī shā
shǎo shā
jiǎo shā
fēng shā
xià shā
hài shā
qiáng shā
jiǎn shā
guā shā
xì shā
jiào shā
lù shā
yòu shā
biān shā
héng shā
shì shā
jiāo shā
kàn shā
àn shā
pī shā
nǎo shā
kǎn shā
qíng shā
jiǎo shā
bǎi shā
wū shā
wù shā
sān shā
xiāo shā
niè shā
cūn shā
qiū shā
è shā
bìng shā
cǎn shā
guò shā
què shā
niè shā
hóng shā
jiàng shā
dān shā
zuàn shā
qū shā
sù shā
kòu shā
kǎo shā
xiōng shā
zhǎn shā
chuí shā
wēi shā
àn shā
shēng shā
jiǎo shā
xià shā
qiāo shā
yán shā
bī shā
qiāng shā
zhào shā
háo shā
jiào shā
ài shā
móu shā
tā shā
fēng shā
piāo shā
xiān shā
chà shā
bǔ shā
yì shā
bǎng shā
yǎn shā
hēi shā
kù shā
měng shā
làn shā
duàn shā
chēng shā
cì shā
tān shā
bàng shā
tú shā
yǐ shā
zèn shā
miè shā
zhī shā
zhèn shā
jiāo shā
zhé shā
wù shā
bào shā
mò shā
kuī shā
è shā
pīn shā
dòu shā
fá shā
nüè shā
fǎn shā
cán shā
fàng shā
1.同“啮”。
2.啃、咬。《漢書•卷五十四•蘇建傳》:“天雨雪,武臥齧雪與旃毛並咽之,數日不死。”唐•杜甫《哀江頭詩》:“輦前才人帶弓箭,白馬嚼齧黃金勒。”
3.侵蝕。《戰國策•魏策二》:“昔王季歷葬於楚山之尾,戀水齧其墓。”宋•陸游《秋日出遊戲作詩二首之二》:“薄雲韜日未成雨,野水齧沙爭赴溪。”
4.缺口。《淮南子•人間》:“夫牆之壞也於隙,劍之折必有齧。”
5.姓。如唐堯時代有賢人齧缺。
杀读音:shā杀shā(1)(动)使人或动物失去生命;弄死:~鸡|~敌。(2)(动)战斗:~出重围。(3)(动)削弱;消除:~价|~暑气。(4)(动)用在动词后;表示程度深:气~|笑~人。(5)(动)〈方〉药物等刺激皮肤或粘膜使感觉疼痛:肥皂水~眼睛。(6)(动)同“煞”(7)(动):~笔|~尾。