kuī shí
kuī wěn
kuī wǎng
kuī nǜ
kuī shé
kuī chéng
kuī zhì
kuī kong
kuī fù
kuī shī
kuī tú
kuī bài
kuī diǎn
kuī shū
kuī duǎn
kuī wū
kuī jiào
kuī de
kuī wù
kuī rén
kuī míng
kuī hài
kuī běn
kuī chú
kuī sǔn
kuī wù
kuī quē
kuī sàng
kuī yíng
kuī guāng
kuī róu
kuī xíng
kuī chǎn
kuī qiàn
kuī quán
kuī duó
kuī hào
kuī zéi
kuī jiē
kuī chán
kuī lěi
kuī shā
kuī qiān
kuī fǎ
kuī bì
kuī tì
kuī tuì
kuī dài
kuī xīn
jiào shā
yòu shā
hēi shā
bǎng shā
qiū shā
jié shā
chà shā
è shā
cán shā
jiào shā
dì shā
kǎn shā
zhū shā
kòu shā
jí shā
què shā
ài shā
ōu shā
jié shā
chán shā
xià shā
hóng shā
liáo shā
dú shā
kēng shā
měng shā
qīn shā
biǎn shā
piāo shā
rèn shā
wù shā
làn shā
qiú shā
qíng shā
bǔ shā
shì shā
wǎn shā
bó shā
tú shā
fú shā
xì shā
zhèn shā
fǎn shā
cōng shā
chōng shā
ài shā
qiáng shā
dòu shā
cè shā
qī shā
jiǎo shā
nüè shā
xiāng shā
lù shā
jiǎo shā
děng shā
jué shā
bìng shā
guī shā
bào shā
jiàng shā
jiǎn shā
zhī shā
miè shā
zhōng shā
mǒ shā
guò shā
chōu shā
wēi shā
kě shā
dān shā
xià shā
chēng shā
kǔ shā
qiāng shā
guā shā
jìn shā
kàn shā
niè shā
fǔ shā
àn shā
liú shā
jué shā
kè shā
nǎo shā
jiǎo shā
biān shā
sù shā
dǎ shā
bàng shā
fēng shā
àn shā
chóu shā
xiōng shā
chī shā
sǐ shā
miè shā
jǔ shā
mò shā
jiāo shā
fá shā
yì shā
qù shā
xiāo shā
bā shā
cǎn shā
yán shā
lǜ shā
chuí shā
yàn shā
bǎi shā
luán shā
hōng shā
xiàn shā
gǔ shā
wū shā
tā shā
sī shā
jiǎo shā
xiān shā
fēng shā
dào shā
cuàn shā
kuì shā
pī shā
pěng shā
zhèn shā
dēng shā
háo shā
wàng shā
mò shā
qiāng shā
yǎn shā
cūn shā
è shā
àn shā
qū shā
gé shā
yǐ shā
kǎo shā
páng shā
niè shā
chóu shā
hài shā
jiǎo shā
chù shā
chāo shā
wù shā
zá shā
zhǎn shā
chuí shā
è shā
shēng shā
hóng shā
duàn shā
shēng shā
héng shā
pū shā
tān shā
zhé shā
fàng shā
móu shā
jiāo shā
qiāo shā
dào shā
shǎo shā
shāo shā
yāo shā
cì shā
zhuó shā
pēng shā
gù shā
xiān shā
zì shā
piāo shā
jǐng shā
juàn shā
zèn shā
yǎn shā
kù shā
bù shā
yāo shā
dà shā
qū shā
làn shā
sāo shā
tuī shā
biāo shā
zuàn shā
jiè shā
chóu shā
pīn shā
niáng shā
kuī shā
zhào shā
zhù shā
sān shā
bī shā
lùn shā
yǎng shā
⒈ 犹多亏,幸亏。
引元关汉卿《单刀会》第一折:“则他那周瑜、蒋干是布衣交,那一箇股肱臣诸葛施韜略,亏杀那苦肉计黄盖添粮草。”
《水浒传》第十八回:“晁盖道:‘亏杀这箇兄弟,担着血海也似干係,来报与我们。’”
《古今小说·蒋兴哥重会珍珠衫》:“老身亏杀各宅们走动,在家时少,还好。”
⒉ 犹难为。
引宋陈亮《贺新郎·酬辛幼安再用韵见寄》词:“壮气尽消人脆好,冠盖阴山观雪:亏杀我一星星髮!”
金元好问《雪行图》诗:“骑驴亏杀吟诗客,到处相逢是雪中。”
明高明《琵琶记·代尝汤药》:“媳妇,我死也不妨,只怨孩儿不在家,亏杀了你。”
幸亏、多亏。
亏kuī(1)(动)气损;受损失;亏折:~本|盈~。(2)(动)欠缺;短少:理~。(3)(动)亏负:人不~地;地不~人。(4)(副)多亏;幸亏:~他提醒我;我才想起来。(5)(副)反说;表示讥讽:这种话;~你说得出来。(6)(副)表示不容易做到的事终于做到:~他闯过这一关。
杀读音:shā杀shā(1)(动)使人或动物失去生命;弄死:~鸡|~敌。(2)(动)战斗:~出重围。(3)(动)削弱;消除:~价|~暑气。(4)(动)用在动词后;表示程度深:气~|笑~人。(5)(动)〈方〉药物等刺激皮肤或粘膜使感觉疼痛:肥皂水~眼睛。(6)(动)同“煞”(7)(动):~笔|~尾。