xiǎn yòu
xiǎn zūn
xiǎn lì
xiǎn nòng
xiǎn yáng
xiǎn jìn
xiǎn dào
xiǎn jǔ
xiǎn yǐn
xiǎn xíng
xiǎn chóng
xiǎn dì
xiǎn chù
xiǎn chù
xiǎn liè
xiǎn chū
xiǎn zhì
xiǎn cháo
xiǎn zhù
xiǎn fā
xiǎn qiǎn
xiǎn qiē
xiǎn huì
xiǎn bai
xiǎn měi
xiǎn hún
xiǎn fù
xiǎn huà
xiǎn kǎo
xiǎn fá
xiǎn yōng
xiǎn hào
xiǎn lù
xiǎn zhèng
xiǎn yǎn
xiǎn gù
xiǎn xiǎn
xiǎn xiàn
xiǎn shì
xiǎn qìng
xiǎn yǐng
xiǎn lìng
xiǎn pái
xiǎn rèn
xiǎn qíng
xiǎn wèi
xiǎn yì
xiǎn shēn
xiǎn áng
xiǎn fú
xiǎn zhe
xiǎn jì
xiǎn jué
xiǎn méi
xiǎn mì
xiǎn mò
xiǎn guǐ
xiǎn huái
xiǎn kè
xiǎn dào
xiǎn zhì
xiǎn míng
xiǎn bá
xiǎn huàn
xiǎn yǔn
xiǎn líng
xiǎn jí
xiǎn chāng
xiǎn róng
xiǎn mèi
xiǎn zhù
xiǎn chǎng
xiǎn bào
xiǎn guān
xiǎn shì
xiǎn shèng
xiǎn rén
xiǎn de
xiǎn chēng
xiǎn bǐ
xiǎn lì
xiǎn fǒu
xiǎn bai
xiǎn huàn
xiǎn jìng
xiǎn shì
xiǎn bǐ
xiǎn shì
xiǎn hè
xiǎn néng
xiǎn jià
xiǎn guāng
xiǎn yào
xiǎn jīng
xiǎn lù
xiǎn mù
xiǎn wēi
xiǎn zhāng
xiǎn wáng
xiǎn xìng
xiǎn lǎo
xiǎn róng
xiǎn yóu
xiǎn míng
xiǎn guì
xiǎn xiū
xiǎn kuàng
xiǎn jié
xiǎn wǔ
xiǎn mìng
xiǎn biǎo
xiǎn yào
xiǎn rán
xiǎn zèng
xiǎn jiàn
xiǎn guò
xiǎn dá
chǐ róng
shēng róng
zī róng
jǐn róng
bīn róng
shēng róng
fēi róng
xū róng
yù róng
mì róng
xiāng róng
guān róng
tiáo róng
dùn róng
shí róng
kāi róng
hán róng
kē róng
shū róng
zhuī róng
zhāng róng
jiē róng
tī róng
mào róng
shú róng
āi róng
huī róng
nán róng
jiǎo róng
tān róng
dōng róng
sēn róng
sù róng
chūn róng
kū róng
kuàng róng
gē róng
huān róng
tuō róng
fán róng
chán róng
ēn róng
bì róng
bāo róng
shēng róng
quán róng
chuí róng
lǚ róng
fú róng
huī róng
dān róng
xiǎn róng
xīn róng
dōng róng
hú róng
yú róng
fū róng
bān róng
jiān róng
cí róng
sī róng
huá róng
dāo róng
chū róng
cǎi róng
ān róng
huáng róng
zūn róng
hán róng
bì róng
qián róng
zhāo róng
jiāo róng
fèn róng
guāng róng
fā róng
bì róng
guī róng
xī róng
yí róng
nèi róng
fēng róng
jí róng
xīn róng
chǒng róng
shì róng
jiā róng
liè róng
显荣xiǎnróng
(1) 显赫而荣华
英illustrious and wealthy⒈ 显赫荣耀。多指仕宦。
引《楚辞·九辩》:“太公九十乃显荣兮,诚未过其匹合。”
王逸注:“吕尚耆老,然后贵也。”
唐元结《喻友》:“人生不方正忠信以显荣,则介洁静和以终老。”
清袁枚《随园诗话》卷十:“松圃诗才清絶,不慕显荣。”
⒉ 指显学。显赫的学派。
引《吕氏春秋·务大》:“孔墨欲行大道於世而不成,既足以成显荣矣。”
⒊ 兴旺繁荣。
引汉贾谊《新书·修政语上》:“故治安不可以虚成也,显荣不可以虚得也。”
显达荣华。
显xiǎn(1)(动)露在外面容易看出来;明显:~灵|~露|~见|~形|~影|~微镜|~像管|~目。(2)(动)表现;露出:~圣|~摆|大~神通|大~身手。(3)(形)有名声有权势地位的:~赫。
荣读音:róng荣róng(1)(形)草木茂盛:本固枝~。(2)(形)兴盛:繁~。(3)(形)光荣:~誉|虚~。