zūn shī
zūn zhì
zūn quán
zūn jì
zūn jiè
zūn jiǎng
zūn míng
zūn fǔ
zūn yán
zūn dà
zūn lǎo
zūn xìng
zūn wēi
zūn shàng
zūn hòu
zūn hòu
zūn guān
zūn táng
zūn gāng
zūn nián
zūn tái
zūn fǔ
zūn chǐ
zūn wèi
zūn jué
zūn lǚ
zūn fū
zūn lèi
zūn ān
zūn kǔn
zūn wáng
zūn rèn
zūn ràng
zūn gāo
zūn xiǎn
zūn róng
zūn zhāng
zūn guì
zūn jūn
zūn ài
zūn zhě
zūn róng
zūn huá
zūn rǎng
zūn lǐ
zūn xián
zūn míng
zūn yōu
zūn shèng
zūn zhǎng
zūn fú
zūn bēi
zūn zhòng
zūn zǔ
zūn hòu
zūn chǒng
zūn lín
zūn yuǎn
zūn gōng
zūn sǎo
zūn jià
zūn chēng
zūn jīng
zūn mìng
zūn jiǔ
zūn kè
zūn jià
zūn jié
zūn gēng
zūn chóng
zūn rén
zūn shàng
zūn tán
zūn jìng
zūn léi
zūn shì
zūn shèng
zūn yán
zūn qián
zūn xuān
zūn cì
zūn fèng
zūn bì
zūn shí
zūn shǔ
dōng róng
shì róng
guāng róng
hú róng
fú róng
zūn róng
fēi róng
yù róng
fū róng
jǐn róng
kāi róng
tuō róng
bì róng
tī róng
jiā róng
xīn róng
bì róng
ēn róng
dōng róng
cǎi róng
zhāng róng
guī róng
dān róng
tān róng
liè róng
zhāo róng
shēng róng
gē róng
zhuī róng
guān róng
sù róng
chū róng
fēng róng
huá róng
bāo róng
chūn róng
chán róng
shí róng
cí róng
bì róng
xiāng róng
huān róng
shū róng
hán róng
āi róng
jiē róng
shú róng
ān róng
sī róng
xū róng
fā róng
fèn róng
qián róng
nán róng
chǒng róng
huī róng
kuàng róng
quán róng
mào róng
shēng róng
chǐ róng
xiǎn róng
kū róng
jiān róng
huáng róng
dāo róng
mì róng
kē róng
nèi róng
zī róng
sēn róng
bān róng
tiáo róng
yí róng
jiǎo róng
fán róng
chuí róng
hán róng
bīn róng
yú róng
huī róng
dùn róng
jiāo róng
xī róng
xīn róng
jí róng
lǚ róng
shēng róng
尊荣zūnróng
(1) 尊贵与荣耀
例安享尊荣例安富尊荣英honor and glory;dignity and honor⒈ 尊贵荣显;荣耀;光荣。
引《孟子·尽心上》:“君子居是国也,其君用之,则安富尊荣。”
三国魏嵇康《重作四言诗》之一:“富贵尊荣,忧患谅独多。”
鲁迅《坟·论“费厄泼赖”应该缓行》:“一方面固然在保全自己的尊荣,但也未始没有那时所谓‘以人血染红顶子’之意。”
杨朔《中国人民的心》:“史元厚是个战士,临下葬,朝天放了几排枪,这是一个战士应得的尊荣。”
尊贵荣显。
尊zūn(1)(名)地位或辈份高:~卑|~亲|~长。(2)(形)敬重:~敬|~师爱生。(3)(名)敬辞;旧时称跟对方有关的人或事物:~府|~驾|~夫人|~姓大名。(4)量词:ɑ)用于神佛塑像:一~佛像。b)用于炮:十~大炮。尊zūn同‘樽’。
荣读音:róng荣róng(1)(形)草木茂盛:本固枝~。(2)(形)兴盛:繁~。(3)(形)光荣:~誉|虚~。