dōng hōng
dōng zhì
dōng yè
dōng yī
dōng huá
dōng huā
dōng hán
dōng dǐ
dōng láo
dōng qiú
dōng fú
dōng xiàn
dōng xùn
dōng gū
dōng jí
dōng yù
dōng zhuāng
dōng dōng
dōng zhèn
dōng wēn
dōng guān
dōng lìng
dōng mián
dōng zhù
dōng cáng
dōng lóng
dōng zāng
dōng cōng
dōng fēng
dōng guàn
dōng mǐ
dōng gēng
dōng yǔ
dōng fū
dōng qīng
dōng xīn
dōng xì
dōng ài
dōng zǎi
dōng jìn
dōng mài
dōng niàng
dōng shí
dōng shì
dōng xuān
dōng tiān
dōng jià
dōng líng
dōng kuí
dōng chú
dōng rì
dōng zhé
dōng xué
dōng guā
dōng gǔ
dōng xùn
dōng shòu
dōng cáo
dōng yùn
dōng gāng
dōng chǔ
dōng fáng
dōng zhān
dōng yǒng
dōng qīng
dōng táo
dōng cài
dōng láng
dōng jié
dōng yuè
dōng róng
dōng jì
dōng wēn
dōng huī
dōng xián
ēn róng
nèi róng
fú róng
chǒng róng
hú róng
jiē róng
jǐn róng
lǚ róng
xīn róng
sēn róng
chuí róng
chǐ róng
xī róng
fā róng
fēi róng
tuō róng
zūn róng
āi róng
shì róng
tī róng
quán róng
dāo róng
guī róng
dōng róng
bīn róng
guān róng
huá róng
bān róng
dùn róng
huáng róng
xiāng róng
zhāo róng
gē róng
bì róng
ān róng
fēng róng
chán róng
kē róng
yú róng
huān róng
sī róng
shēng róng
zhāng róng
fán róng
bì róng
guāng róng
jiān róng
yí róng
cǎi róng
dōng róng
huī róng
shú róng
mào róng
nán róng
hán róng
cí róng
hán róng
jiā róng
qián róng
xīn róng
liè róng
zī róng
kuàng róng
tiáo róng
bì róng
chūn róng
shū róng
fū róng
huī róng
kāi róng
mì róng
jiāo róng
bāo róng
tān róng
jí róng
kū róng
shēng róng
sù róng
xū róng
shēng róng
chū róng
dān róng
yù róng
jiǎo róng
shí róng
zhuī róng
xiǎn róng
fèn róng
⒈ 草木冬季茂盛或开花。
引《楚辞·远游》:“嘉南州之炎德兮,丽桂树之冬荣。”
战国楚宋玉《高唐赋》:“玄木冬荣,煌煌荧荧,夺人目精。”
汉班固《西都赋》:“滥瀛洲与方壶,蓬莱起乎中央,於是灵草冬荣,神木丛生。”
冬dōng(1)(名)一年的第四个季节:~季。(2)姓。(3)(拟)敲鼓或敲门等声音:鼓声~~。
荣读音:róng荣róng(1)(形)草木茂盛:本固枝~。(2)(形)兴盛:繁~。(3)(形)光荣:~誉|虚~。