tǎng qiāng
pī qiāng
jiǔ qiāng
hàn qiāng
lǎo qiāng
shǒu qiāng
zhú qiāng
jīn qiāng
bàng qiāng
hēi qiāng
hái qiāng
lěng qiāng
chòng qiāng
fēng qiāng
qiàn qiāng
duǎn qiāng
nào qiāng
chān qiāng
dà qiāng
liè qiāng
kuài qiāng
bù qiāng
shuǎ qiāng
pái qiāng
zhēng qiāng
zhā qiāng
tái qiāng
chuí qiāng
dǎ qiāng
mǎ qiāng
kāi qiāng
biāo qiāng
qì qiāng
yáng qiāng
gē qiāng
huǒ qiāng
hóu qiāng
tǔ qiāng
chá qiāng
jiāo qiāng
chí qiāng
bào qiāng
mù qiāng
kēng qiāng
dāo qiāng
tóu qiāng
àn qiāng
bǐ qiāng
tiān qiāng
káng qiāng
xiá qiāng
biāo qiāng
tūn qiāng
fēn qiāng
tái qiāng
shěn qiāng
niǎo qiāng
jiǎo qiāng
qū qiāng
yān qiāng
cháng qiāng
gāng qiāng
suō qiāng
huā qiāng
dì qiāng
yín qiāng
chán qiāng
jī qiāng
qí qiāng
形容音乐钟鼓及其他金属器声音响亮。
《礼记·乐记》:“君子之听音,非听其鏗鎗而已也,彼亦有所合之也。”《文选·司马相如<上林赋>》:“鏗鎗闛鞳,洞心骇耳。” 李善注:“鏗鎗,钟声也。”《汉书·礼乐志》:“但能记其鏗鎗鼓舞,而不能言其义。” 颜师古注:“鏗鎗,金石之声也。” 南朝梁江淹《丹砂可学赋》:“却文綵之婬冶,去利剑之鏗鎗。”《敦煌变文集·大目乾连冥间救母变文》:“望钟鼓鏗鎗和雅音,鼓瑟也以声辽亮。”
铿kēng拟声词;形容响亮的声音:铁轮大车走在石头路上~~地响。
枪读音:qiāng枪qiāng(1)(名)长杆上装有尖的金属头的旧式兵器:红缨~|标~|刀~。(2)(名)发射子弹的武器:手~|步~|机关~|打~|猎~|开~|放~|神~手|驳壳~。(3)(名)性能或形状像枪的器械:电子~|焊~|鸟~|烟~|气~|水~。