hóu chún
hóu bì
hóu shé
hóu yùn
hóu tóu
hóu kēng
hóu jìng
hóu lóng
hóu jí
hóu lóng
hóu jí
hóu yān
hóu é
hóu fēng
hóu tóu
hóu qiāng
hóu yōng
hóu ái
hóu jīn
hóu wěn
hóu yīn
hóu jié
hóu jīn
hóu jié
hóu zhuàn
hóu sù
hóu yán
hóu zhuǎn
hóu míng
hóu shā
tǎng qiāng
tóu qiāng
tūn qiāng
qí qiāng
zhā qiāng
chān qiāng
shuǎ qiāng
qū qiāng
fēng qiāng
mǎ qiāng
dà qiāng
yín qiāng
pī qiāng
kāi qiāng
niǎo qiāng
huā qiāng
jiǔ qiāng
fēn qiāng
qiàn qiāng
zhú qiāng
chuí qiāng
kuài qiāng
mù qiāng
jī qiāng
bǐ qiāng
jiāo qiāng
yān qiāng
hēi qiāng
dāo qiāng
dǎ qiāng
tiān qiāng
tái qiāng
chá qiāng
pái qiāng
hóu qiāng
gē qiāng
jiǎo qiāng
bào qiāng
tái qiāng
gāng qiāng
yáng qiāng
hái qiāng
huǒ qiāng
bù qiāng
qì qiāng
kēng qiāng
shǒu qiāng
hàn qiāng
suō qiāng
lǎo qiāng
chán qiāng
biāo qiāng
chòng qiāng
duǎn qiāng
nào qiāng
jīn qiāng
àn qiāng
káng qiāng
biāo qiāng
cháng qiāng
shěn qiāng
chí qiāng
zhēng qiāng
xiá qiāng
bàng qiāng
tǔ qiāng
lěng qiāng
liè qiāng
dì qiāng
⒈ 一种治疗喉疾的器具。
引《老残游记》第三回:“﹝老残﹞又在自己药囊内取出一个药瓶、一支喉枪,替他吹了些药上去。”
戴鸿森注:“喉枪--治咽喉疾病的医药用具。一个铜鼓上接一个细铜管,铜管尖端存药末,伸入喉部时,捏底部铜鼓两面使之震动,即将药末吹上患处。”
喉hóu(名)介于咽和气管之间的部分;喉是呼吸器官的一部分;喉内有声带;又是发音器官;也作喉头。
枪读音:qiāng枪qiāng(1)(名)长杆上装有尖的金属头的旧式兵器:红缨~|标~|刀~。(2)(名)发射子弹的武器:手~|步~|机关~|打~|猎~|开~|放~|神~手|驳壳~。(3)(名)性能或形状像枪的器械:电子~|焊~|鸟~|烟~|气~|水~。